Sáng ngày tiếp theo, Thẩm Thức đã có mặt tại phòng làm việc của giám đốc.
Thời tiết Vân Thành vào hiện tại đang trở lạnh, nhiệt độ rơi vào ngưỡng 13 – 14 độ C, Hạ Giang Hình lái xe đến công ty, quấn quanh cổ một chiếc khăn len tự đan nhìn rất đẹp và ấm áp.
Thẩm Thức khi nhìn thấy chiếc khăn đó, đầu tiên là ngẩn người ra, sau đó lập tức nổi điên, vươn tay muốn giật lấy khăn quàng của Hạ Giang Hình, nhưng bị anh ta đưa tay ngăn lại, trên khuôn mặt nở nụ cười đểu.
“Khăn này là của tiểu thư Tang Dung đích thân tặng cho tôi, nếu Thẩm đại thiếu đây thấy lạnh thì tôi có thể cho mượn, nhưng đừng tự nhiên cướp giật như vậy chứ?”
“Tháo xuống cho tôi!”
Thẩm Thức quát lên, tay khư khư giữ chặt lấy chiếc khăn đang mang trên cổ Hạ Giang Hình, khuôn mặt anh tối lại phân nửa, hai ấn đường giật giật liên hồi, tiếng hít vào thở ra nghe như hơi thở của quỷ dữ, kiềm chế lại cơn phẫn nộ sắp dâng trào.
“Thôi nào Thẩm đại thiếu, ngài tức giận cái gì vậy?”
Hạ Giang Hình nhún vai, tỏ ý xem nhẹ, trên khuôn mặt mang nụ cười gợi đòn, điều này như liều thuốc kích thích con thú dữ trong lòng Thẩm Thức.
Khăn quàng trên cổ Hạ Giang Hình đúng thật là Tang Dung tặng. Anh ta nhớ, hình như cũng vào thời điểm này hồi năm ngoái, Vân Thành rét lạnh căm căm, anh ta đi đến đại sảnh công ty thì thấy Tang Dung đang đứng ở gần cửa ra vào thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-rong/3532178/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.