Lượng Tiêu Xuyên ngồi chờ bên ngoài, thấy các cổ đông khác lần lượt ra về, cậu nhìn về phía cửa phòng họp đóng im lìm, định bụng chờ thêm một lúc. Song, đã hơn 15 phút trôi qua, cậu vẫn không thấy bóng dáng giám đốc nhà mình.
Cậu đứng dậy, hơi rụt rè đi về phía phòng họp, không phải cậu cố ý muốn phá rối cuộc chạm mặt lần này của giám đốc, thế nhưng thư ký Hạ nói công ty đang có một số việc cần giải quyết, thật sự cần giám đốc về ngay.
Đứng trước cửa phòng, chợt cảm thấy áp lực bội phần. Cậu hồi hộp đưa tay lên, khẽ hít vào thở ra một hơi, cuối cùng cậu vẫn chưa đủ dũng khí để gõ cửa. Đừng trách cậu sao lại sợ sệt đến thế, vị tiểu thư Tang gia kia như một mồi lửa, còn giám đốc nhà cậu lại như là chất dễ cháy, lỡ như bây giờ cậu đột ngột gõ cửa, rất có thể phần đời sau của cậu khó sống vì trở thành vật kì đà cản mũi.
Lượng Tiêu Xuyên áp tai lên cửa, xem có thể nghe được gì ở bên trong hay không. Sau một lúc, cậu chợt nhớ đây là phòng cách âm, có dí tai vào cũng khó nghe được.
Cậu ngồi xụp xuống đất, lắc đầu, gương mặt nhăn lại vì đau khổ. Xi𝒏 hãy đọc 𝐭r𝓊yệ𝒏 𝐭ại ~ TRÙMTR 𝑼𝒀Ệ𝙉.V𝒏 ~
Bỗng nhiên, điện thoại khẽ rung lên không ngừng, cậu lôi nó ra từ trong túi áo, nhìn vào tên người gọi và mấy số cuối, sắc mặt đã tệ nay càng tệ hơn.
Sau khi biết được đáp án từ miệng Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-rong/3506827/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.