Chiếc xe chạy trên con đường dài, cuối cùng cũng đến điểm dừng.
Bác tài dừng xe trước một tòa nhà cao tầng, quay đầu nói với thiếu nữ còn đang thẫn thờ.
“Cô gái, đến nơi rồi!”
Tiếng bác tài đánh thức dòng suy nghĩ của Tang Dung, cô hoàn hồn nhìn ra bên ngoài, thế mà đã đến rồi.
Tang Dung khẽ nói cảm ơn một tiếng, sau khi thanh toán tiền xe xong, cô nhanh chóng xuống xe đi vào trong tòa nhà.
Phòng tranh của cô nằm ở tầng 3 của tòa nhà, vì chờ thang máy sẽ khá lâu, nên cô quyết định đi cầu thang bộ.
Vốn dĩ Tang Dung có thể mở một cửa tiệm cho riêng mình ngay ở trung tâm thành phố, cô có thể thõa sức làm những gì mình muốn mà không cần phải đắn đo suy nghĩ về vấn đề tài chính. Bởi vì nhà họ Tang không thiếu tiền để giúp cô, xong Tang Dung luôn muốn dựa vào chính sức lực của bản thân để phát triển.
Cha Tang không có con trai, chỉ có độc nhất cô con gái là cô, nhưng từ nhỏ Tang Dung đã có thiên phú về hội họa, vì vậy nên cô quyết định theo con đường nghệ thuật này từ khi còn rất sớm. Lúc mới biết quyết định của cô, cha Tang khá là bất ngờ, cô còn nghĩ rằng ông sẽ phản đối kịch liệt, bắt cô phải quay trở về học tập quản lý việc công ty. Tuy nhiên khác với những gì đã nghĩ, ông chỉ bất ngờ vào lúc cô nói, không có ý kiến với việc cô theo đuổi đam mê.
Ông còn nói: “Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-rong/3315414/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.