14
Đợi khi bệ hạ tỉnh lại, trong cung đã yên ổn.
Ninh Tiêu lẳng lặng ở bên giường ông ta.
Sau khi bệ hạ tỉnh, đôi mắt thoáng qua vẻ ghét bỏ rồi nhanh chóng biến mất.
Ông ta vội hỏi: "Bên ngoài thế nào rồi?"
Ninh Tiêu điềm nhiên đáp: "Lục hoàng tử và Cửu hoàng tử tạo phản, chứng cứ vô cùng xác thực, đã bị giải vào đại lao thẩm vấn, binh mã của chúng đã bị thu sạch."
"Sao chúng nó lại tạo phản? Trẫm muốn đích thân đi thẩm vấn." Bệ hạ xoay người xuống giường, cũng nhanh chóng mất sức ngã về.
Lần này, triệu chứng của ông ta nghiêm trọng hơn, con mắt, khóe môi méo xẹo cả đi, miệng chảy ra nước bọt, nửa người không thể động đậy.
Ông ta hoảng sợ trợn to mắt nhìn Ninh Tiêu.
"Trẫm, trẫm, như này, là thế nào?"
Ninh Tiêu vuốt ve vết thương trên cổ tay mình, thản nhiên nói: "Phụ hoàng, m á u của nhi thần uống ngon không?"
Bệ hạ thông suốt ngay, ngũ quan không chịu khống chế trở nên dữ tợn.
"Nghiệt chướng! Súc sinh!"
Ninh Tiêu nở nụ cười thản nhiên.
"Con của súc sinh đương nhiên sẽ là súc sinh rồi, cái này không sai. Chỉ có súc sinh mới có thể g i ế t thê tử kết tóc của mình, g i ế t cha mẹ, huynh đệ, tỷ muội, thậm chí là con trai của thê tử, so với phụ hoàng, con vẫn kém một chút, hiện giờ con phải đi g i ế t Lục đệ và Cửu đệ ngay, mới bì kịp với phụ thân được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quang-man-ngan-ha/3391937/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.