Cao Thiếu Minh nói: "Đã thu xếp ngăn cản theo phụ thân phân phó, đã nói phụ thân cần nghỉ ngơi nhiều, không thích hợp làm phiền."
Cao Kiến Thành “Ừ” một tiếng rồi chắp tay lại khẽ thở dài.
Cao Thiếu Minh nói: "Phụ thân, vừa nhìn bộ dạng của Tử đại nhân, hình như rất tức giận. Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Cao Kiến Thành liếc nhìn y: “Tử Bình Hưu gì nhưng ít mưu, không đáng để lo, mấu chốt là Giả Vô Thiệt phía sau ông ta không đơn giản, trước đây ta thật sự xem thường gã. Trước đó, người ở sơn trang Mao Lư kia chậm chạp không tỏ thái độ, cũng không biết hắn có ý tưởng gì, nếu chẳng may có gì, ta và Tử Bình Hưu còn phải phối hợp, bởi vậy trước đó ta cũng không tiện tỏ thái độ."
Ông xoay người bước đi thong thả: “Bây giờ, người ở sơn trang Mao Lư kia tỏ thái độ, ta lại có thể có chuyện phải lo lắng, Ta không tin Giả Vô Thiệt không phản ứng, ta nghĩ Giả Vô Thiệt nhất định bảo Tử Bình Hưu lui về ở ẩn. Tử Bình Hưu tức giận là được rồi, chứng tỏ ta đã tranh trước, chứng tỏ ta dự đoán không sai!"
Ông cười lạnh: “Lam Nhược Đình không hồ đồ, nhất định có thể nhìn ra ta lui về ở ẩn với dụng ý là nhường đường cho hắn, nhưng loại chuyện như vậy hắn không tiện nói ra ở trước mặt vương gia, Lam Nhược Đình khó có thể nói được là hắn ép ta lui, không tiện vạch trần. Người lui đầu làm gương, không quan tâm Lam Nhược Đình có muốn hay không cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566773/chuong-2341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.