Ngưu Hữu Đạo: "Không oan ức, hắn vốn cũng không phải là tu sĩ, có thể không cần đi tới vực thứ năm."
Viên Phương nhếch mép cười khan nói: "Đạo gia ngài câu nói này đúng là nói đùa, hắn còn tu sĩ hơn cả tu sĩ. Chín Thánh bị hắn giết bốn, còn có một người thành lão bà của hắn, đây cũng sắp thành dùng võ nhập đạo trong truyền thuyết rồi. Hắn tiếp tục ở lại nhân gian hình như không quá thích hợp."
Đồ khốn kiếp! Trong lòng Ngưu Hữu Đạo hừ một cái và nhíu mày lại: “Là ngươi nói tính, hay là ta nói tính?"
Vẻ mặt Viên Phương xấu hổ, muốn từ chối lại không dám, chỉ còn biết vâng dạ nói: "Dĩ nhiên là ngài nói tính, chỉ là Viên gia có thể đồng ý không?"
Ngưu Hữu Đạo: "Ta nói hắn có thể ở lại thì tất nhiên có thể ở lại. Ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều. Hắn sẽ không ở cùng một chỗ với ngươi. Mục đích ta cho hắn ở lại cũng rất đơn giản, sợ có tu sĩ chưa đi hết sẽ làm hại nhân gian, cần hắn trấn giữ thôi. Ngươi ở lại làm một trợ thủ cho hắn, một khi Hầu Tử có gì cần, ngươi không được chậm trễ."
Hóa ra là như vậy! Viên Phương biết mình nói không tính, chỉ có thể gượng ép nói: "Được, ta nhớ kỹ rồi."
Ngưu Hữu Đạo: "Đừng có miệng nói một đường, trong lòng lại nghĩ một nẻo. Ta cảnh cáo ngươi, ngày nào đó ta trở về kiểm tra, nếu như phát hiện ngươi làm bậy, ta nhất định không tha cho ngươi đâu."
Viên Phương đứng hỏi: "Còn có thể quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566769/chuong-2337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.