Nàng khen một hồi liền khen cho Thương Thục Thanh đỏ mặt tới mang tai, ngượng cúi đầu nói nhỏ: “Làm gì có đâu. Đại tẩu đừng trêu chọc Thanh nhi nữa."
Phượng Nhược Nam rất thân thiết với nàng, tới gần nắm tay của nàng hỏi: "Thanh nhi, ta nghe nói muội và Đạo gia rất tốt?"
Thương Thục Thanh càng thêm ngượng ngùng hơn: “Đại tẩu, tỷ đừng nghe người khác nói lung tung, không có đâu."
Phượng Nhược Nam nghiêm mặt nói: "Thanh nhi, chuyện như vậy không thể đàu được đâu. Rất nhiều người đều tận mắt nhìn thấy Đạo gia cùng muội chàng chàng thiếp thiếp. Thương thị chúng ta là người trong gia đình trong sạch, phải làm gương cho dân chúng nước Yến, nếu để chuyện này không minh bạch truyền đi sợ rằng không thích hợp. Cuối cùng có chuyện gì xảy ra đều phải làm cho rõ ràng. Thanh nhi, muội nói cho đại tẩu biết rốt cuộc Đạo gia có ý gì với muội?"
Thương Thục Thanh xấu hổ, cũng thấy khó xử nên cúi đầu lắc đầu: “Muội không biết."
"Quạ quạ!" Ngoài cửa, Ngân Nhi lại ném xương gà lên trên nóc nhà.
Phượng Nhược Nam quay đầu liếc nhìn và than thở: “Nha đầu tham ăn này." Nàng quay đầu lại hỏi: "Thanh nhi, lẽ nào Đạo gia chưa nói gì với muội sao?"
Nghe Thương Triều Tông nói một lúc, Phượng Nhược Nam cũng khẩn trương. Đây chính là vấn đề quyết định quyền sở hữu thiên hạ này, liên quan tới lợi ích thật sự quá lớn, quan hệ đến tương lai của một đám người Nam Châu bên này, ngay cả nàng muốn không để ý cũng không được.
Thương Thục Thanh không nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566758/chuong-2326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.