La Phương Phỉ đột nhiên biến thân thành hồ yêu, không chừng đã có vấn đề gì rồi.
Nếu đúng là vậy, hình như cũng không tính là chuyện gì xấu cả.
"Có chúng ta là đủ rồi." Viên Cương giơ tay lên và kéo mặt giả trên mặt xuống, lộ ra mặt thật.
Ô Thường căn bản không để ý tới y. Khi hắn ta ở Khí Vân Tông đã từng suy nghĩ về trình độ của y. Còn có Côn Lâm Thụ, Chư Cát Trì, Nguyên Tòng, Ngao Phong và Vương Tôn ở bên trong Vô Biên Ma Vực của hắn ta bị hắn suy đoán sâu cạn. Trong mắt hắn ta, Chư Cát Trì, Nguyên Tòng, Ngao Phong và Vương Tôn căn bản không gây ra uy hiếp gì.
Ánh mắt hắn ta nhìn lướt qua và tập trung trên mặt một người vừa tháo xuống mặt nạ xuống.
Ý chí chiến đấu của Côn Lâm Thụ dâng trào, vui vẻ dùng một tay tháo mặt nạ xuống và nhìn chằm chằm vào đối phương.
Ô Thường: "Côn Lâm Thụ?" Hắn chưa từng gặp Ngao Phong, Vương Tôn và Côn Lâm Thụ nên không phân biệt được, chỉ có thể phán đoán dựa vào thân hình của Côn Lâm Thụ.
Vù! Trên người Côn Lâm Thụ bốc lên một ngọn lửa xem như câu trả lời.
Ô Thường khẽ gật đầu: "Rất tốt!"
Ánh mắt hắn ta bỗng liếc qua và nhìn chằm chằm về phía một người khác vừa tháo mặt nạ xuống. Hắn ta không xa lạ gì người này. Đó chính là Triệu Hùng Ca. Hắn ta không khỏi hừ lạnh: “Ngươi cũng tới sao? Lần trước điều tra, ngươi còn chưa đột phá đến Nguyên Anh kỳ, giờ vừa đột phá, cần gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566736/chuong-2304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.