Thấy hắn không bảo mình lộ mặt, trước đó Ngưu Hữu Đạo cũng từng nhắc nhở tạm thời giữ bí mật Nha Tương, Thương Thục Thanh cũng không chủ động nói ra mà đứng yên tĩnh ở một bên.
"Dọc đường mọi người bôn ba vất vả cũng mệt mỏi rồi. Tất cả đi nghỉ ngơi trước đi." Ngưu Hữu Đạo quay đầu nói với Thương Thục Thanh và Lữ Vô Song.
Lữ Vô Song đi sang một bên và trực tiếp ngồi dựa vào túi lương thực. Nàng sớm đã muốn tìm chỗ ngồi xuống, bao nhiêu năm không cưỡi ngựa, bây giờ lại không có tu vi, đoạn đường này xóc nảy khiến bộ xương của nàng cũng thiếu chút nữa rời ra, cảm giác mông cũng bị mài nát, thật xấu hổ.
Viên Cương từ bên ngoài bước nhanh vào và tìm cái bàn ngồi xuống, phiên dịch mật thư vừa lấy được.
Phiên dịch xong lại xem qua, Viên Cương mới lập tức bước nhanh đến bên cạnh Ngưu Hữu Đạo đang nói chuyện phiếm cùng đám người Thương Triều Tông, dâng mật thư lên.
Ngưu Hữu Đạo nhận lấy xem và im lặng một lúc mới nói: "Kim Tước chết rồi."
"A?" Mông Sơn Minh giật mình không nhỏ.
Ngưu Hữu Đạo tiện tay đưa mật thư cho hai người xem.
Thương Triều Tông và Mông Sơn Minh xem xong đều khiếp sợ không thôi, không ngờ Ô Thường tự mình ra tay, giết đi tướng lĩnh quan trọng của quân Tấn.
Hai người nhìn nhau, lúc này bọn họ mới ý thức được chuyện trước đó Ngưu Hữu Đạo bảo bọn họ tránh né cần thiết tới mức nào, bằng không hai người làm gì còn mạng sống nữa.
"Đường đường là Thiên Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566731/chuong-2299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.