Chỉ có tận mắt nhìn thấy được, mới hiểu rõ đó là khái niệm thế nào, thật sự là khí thế hào hùng, chấn động lòng người. Có thể tưởng tượng được năm đó Đông Quách sư huynh bọn họ phải bỏ ra tâm huyết lớn tới mức nào cho điều này.
Trên mặt Viên Cương cũng lộ vẻ nghiêm trọng, rốt cuộc hắn ta hiểu rõ vì sao Đạo gia bảo cho hắn ta mở mang tầm mắt. Hắn ta không thể không thừa nhận, điều này thật đúng là mở rộng tầm mắt. Tình cảnh trước mắt chắc chắn sẽ khiến cho phần lớn mọi người cả đời cũng khó rời tầm mắt, bỏ lỡ sẽ thật sự đáng tiếc.
Phản ứng của Vân Cơ vẫn còn tốt, dù sao nàng cũng đã tới lần thứ hai.
Ngưu Hữu Đạo gật đầu, vung ngón tay chỉ: “Không sai, đây chính là mười vạn Nha Tương do Ninh vương để lại!"
Mấy từ mười vạn Nha Tương khiến Thương Thục Thanh chợt tỉnh táo lại. Trước đây nàng chưa từng gặp nên không biết đó là vật gì, lúc này mới chính thức được những con quạ toàn thân lạnh lẽo này chính là Nha Tương? Nàng nhớ ra điều gì, chợt nhìn về phía Ngưu Hữu Đạo hỏi: "Đạo gia, mười vạn Nha Tương của Lam tiên sinh năm đó là thật, không phải là lời đồn sao?"
Ngưu Hữu Đạo: "Lam Nhược Đình ngẫu nhiên nghe được lão sư của hắn là Lạc thiếu phu và Ninh vương nói chuyện phiếm, chỉ nghe được vài lời mà hắn cũng tưởng là nói chuyện phiếm nên không biết nó thật sự tồn tại. Đương nhiên, cũng là bởi vì điều này dẫn dắt để hắn lấy cớ bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566720/chuong-2288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.