Sau khi nghe xong, Quản Phương Nghi hơi trầm mặc, nhớ lại trên biển rộng, tình hình người nào đó ôm người khác ở đầu thuyền, nhẹ nhàng than thở:
“Tính mệnh của hơn sáu ngàn tu sĩ... Hắc Mẫu Đơn đời này xem như không còn oan khuất gì nữa, có thể nhắm mắt được rồi.”
“Hắc Mẫu Đơn?”
Vân Cơ khó hiểu.
Quản Phương Nghi gượng cười nói:
“Hắc Mẫu Đơn chết trong tay Hiểu Nguyệt Các không phải ngươi không biết, đây cũng là nguyên do mà Hiểu Nguyệt Các gặp phải họa diệt môn.
Dứt lời liền lắc đầu rời đi.
Vân Cơ hơi trầm mặc, sau đó tiếp tục tiến lên đi tới mật thất, đặt tráp trước mặt Ngưu Hữu Đạo, mở ra.
Ngưu Hữu Đạo tự tay lật xem trượng, lẩm bẩm một câu:
“Phục Tiên trượng.”
Tám thần khí trấn quốc, bây giờ trong tay hắn đã có ba rồi, còn tung tích của năm thứ khác đã biết rõ.
Thôn Thiên hoàn hẳn là trong tay Ô Thường, Sơn Hà Đỉnh ở trong tay Hàn quốc, Lượng Thiên thước trong tay Tấn quốc, Định Thần châu của Tề quốc lần này cũng rơi vào tay Tấn quốc rồi, Phá Không kiếm thì đang trong tay Tống quốc.
Đối với một người đã biết công dụng của tám thần khí như hắn, chỉ cần có Hầu Tử ở đây, thôn Thiên hoàn và Sơn Hà đỉnh có cần thu được hay không đã không còn quan trọng nữa rồi, chỉ cần có được Lượng Thiên Thước, Định Thần Châu và Phá Không kiếm là đủ rồi...
Phủ Thứ sử Bắc châu, bên trong tĩnh thất, mùi thuốc lượn lờ, Thiệu Đăng Vân lặng im đối mặt với bức họa Ninh Vương treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566680/chuong-2248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.