Phó tướng tiến vào nội đường bẩm báo với La Đại An:
“Tướng quân, mang người đến rồi.”
La Đại An tiện tay thu bản đồ trên bàn lại:
“Có thể rút lui, thuận tiện mang mẹ con họ đi.”
Phó tướng ngạc nhiên:
“Cứ như vậy mang đi sao? Bên Hiểu Nguyệt Các chỉ sợ sẽ không đồng ý.”
La Đại An:
“Không cần quá lo, nếu thật sự quan tâm mẹ con họ như vậy thì cũng sẽ không thả mẹ con họ đơn độc qua đây.”
Phó tướng như có điều suy nghĩ, lúc này mới đi thực hiện mệnh lệnh rút lui.
Nhìn thấy La Đại An đi ra, mẹ con Trang Hồng cùng nhau cung kính hành lễ:
“La tướng quân.”
Đối với La Đại An, bọn họ đều biết, trước đây đã từng gặp ở Mao Lư sơn trang, nhưng cũng không quá quen thuộc, chỉ là mới được gặp, chưa từng nói bất cứ câu nào với nhau.
La Đại An hơi hạ thấp người thăm hỏi, không hề nói nhiều, đi sượt qua người của hai người.
Mẹ con hai người nhìn nhau, phó tướng đã mang theo vài tên tu sĩ dắt hai con ngựa qua đây, nói xin lỗi:
“Bên bọn ta không có xe ngựa, đành phải để nhị vị chịu khổ cưỡi ngựa vậy.”
Mẹ con hai người còn chưa kịp phản ứng với chuyện này đã bị người ta nhấc lên lưng ngựa, cả người lẫn ngựa đi ra ngoài từ cửa hông.
Ra khỏi căn nhà đó, mới nhìn ra là phải rời khỏi trấn nhro này, lúc này Trang Hồng mới hỏi phó tướng kia:
“Tướng quân, chúng ta phải đi đâu?”
Phó tướng không hề lên tiếng trả lời, chỉ để ý đưa mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566665/chuong-2233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.