Viên Cương dạ:
“Đã biết.”
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Viên Cương lập tức rời sang một bên, chỉ thấy Vân Cơ đi tới, còn mang theo một cái rương lớn.
Cạch! Rương ném xuống đất.
Ngưu Hữu Đạo và Viên Cương đang cảm thấy kỳ quái không biết là cái gì, Vân Cơ hất cằm với Viên Cương:
“Ngươi muốn người, mang người tới cho ngươi đó.”
Dứt lời thì mở nắp rương ra, chỉ thấy bên trong quả nhiên đang nhét một người.
Nàng thuận tiện xuất thủ đánh thức người, Viên Cương đi tới trước cái rương, từ trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm người trong rương chậm rãi tỉnh lại.
Thân thể của Ngưu Hữu Đạo dựa vào ghế, quan sát.
Vừa hay Lữ Vô Song đi tới, vừa đi tới một bên quay đầu nhìn tình hình người ở trong rương, trên tay đang cầm một phong mật thư đặt lên bàn của Ngưu Hữu Đạo.
Sở An Lâu, người trong rương, là chưởng quỹ nhiều năm ở nhà trọ Thải Hồng, Viên Cương muốn, Vân Cơ để Vu Chiếu đi bắt lại.
Một tay đặt ở sát bên rương, người trong rương toàn thân gân cốt khó chịu chậm rãi bò dậy.
Lung la lung lay đứng ngay ngắn, hoảng sợ quay đầu, sau khi thấy rõ hoàn cảnh xung quanh:. Truyện Cổ Đại
“Các ngươi là...”
Ánh mắt nhìn mấy người Viên Cương, ngơ ngẩn cả người, hình như đã từng quen biết.
Quay đầu nhìn Vân Cơ, nhìn thấy Lữ Vô Song thì thất kinh, gã hiển nhiên là nhận ra Lữ Vô Song.
Lại nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo thì tiếp tục kinh ngạc nói:
“Ngưu Hữu Đạo, ngươi không phải đã...”
Lại nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566660/chuong-2228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.