Nhưng mà, quên đi, ông ta đã không muốn nói thêm gì trong chuyện này nữa, ông ta chỉ nghiêm khắc cảnh cáo:
“Việc này, hai người các ngươi chôn trong bụng cho ta, quyết không thể đề cập với bất kỳ người nào khác, coi như chưa từng có chuyện này, đánh chết cũng không thể nói cho những người khác biết, nghe rõ chưa?”
“Rõ.”
Hai sư huynh đệ cùng nhau đồng ý.
Chỉ có điều Vô Tâm lại có chút nghi hoặc:
“Sư tôn, việc này trừ ta ra chỉ có Nhan Bảo Như và Quách Man biết, tại sao ngài lại biết vậy? Chẳng nhẽ là hai người kia tiết lộ cái gì hay sao?”
Quỷ Y không biết nên nói gì với gã nữa, người đã chết, còn để lộ cái rắm gì nữa, bên Ngưu Hữu Đạo chắc chắn là biết rõ tình hình, nhưng lời khiển trách vừa tới mép, ánh mắt lại chợt lóe lên một cái, trầm giọng hỏi:
“Ngươi ở trong Tề Kinh rất ít khi tiếp xúc với ngoại giới, người tìm ngươi xin giúp đỡ rất khó lay động được ngươi, tại sao ngươi lại biết Ngưu Hữu Đạo giả kia có cừu oán với Ngưu Hữu Đạo?”
Vô Tâm suy nghĩ lại một chút, nói:
“Là Quách Man phát hiện ra.”
Quỷ Y lập tức hỏi:
“Hiện tại Quách Man đang ở đâu?”
Vô Tâm liếc nhìn ngoài cửa:
“Hình như đang ở dược điền gánh thuốc.”
Quỷ Y lập tức chỉ Vô Tướng:
“Đi, tìm Quách Man đến đây.”
Vô Tướng cảm giác được có chuyện rồi, lúc này mới lắc mình rời đi.
Thầy trò hai người Quỷ Y loanh quanh trong Dược Lư, còn chợt cầm chỗ chai lọ trước đó Ngưu Hữu Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566648/chuong-2216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.