Sau khi hơi suy tư, Ô Thường hờ hững nói:
“Tiếp tục thử nghiệm, cho ngươi thời gian một tháng, một tháng sau, nếu không có kết quả thì không cần kéo dài nữa, chỉ có thể liên thủ với Lam Đạo Lâm và Đốc Vô Hư, trước tiên diệt trừ một bộ phận đã.”
Y không muốn vội vã động thủ, còn muốn lợi dụng lực lượng ẩn mình của Mao Lư sơn trang để diệt trừ Lam Đạo Lâm và Đốc Vô Hư, sau đó y sẽ một mẻ bắt hết bên Mao Lư sơn trang.
Ít nhất cũng phải chờ đến khi biết rõ tung tích của đám tu sĩ Nguyên Anh mới tốt, nếu để chạy mất, muốn bắt lại sẽ rất khó.
Nhưng tình huống hiện tại xem ra lại có thêm một La Phương Phỉ, nếu còn kéo dài nữa thì sẽ có chút mạo hiểm, tốt nhất là nên tiên hạ thủ vi cường.
Đương nhiên, y vẫn muốn cho người phá dịch chút thời gian, ít nhất cứ thử xem, nếu có thể trong một thời gian ngắn biết rõ tung tích của đám tu sĩ Nguyên Anh này thì sẽ càng thêm tốt hơn.
“Vâng!”
Hắc Thạch đáp lời, lại nhắc nhở:
“Thánh Tôn, đối phương có tâm tác loạn, cái chết của La Thu sợ là không giấu được, chỉ sợ lòng người trong thiên hạ...”
Ô Thường hiểu ý của gã, cửu Thánh liên tiếp bị tiêu diệt, lần gần nhất, trong khoảng thời gian ngắn người này tiếp theo người kia, cửu Thánh chỉ còn lại ba người, người trong thiên hạ sẽ cảm thấy thế nào?
Người trong thiên hạ không rõ chuyện trong đây, không biết ngoại trừ Nguyên Sắc và Lữ Vô Song ra, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566644/chuong-2212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.