Cũng vì người chết có cùng tu vi với hắn, cũng làm hắn cảm nhận được sự uy hiếp, hắn biết rõ Ngân Cơ muốn làm gì, người này vì Hồ Tộc mà không cần cả tính mạng, còn có thể muốn gì chứ?
Cuối cùng hắn quét ánh mắt về phía Ô Thường, nói.
“Ngươi chắc là nàng còn sống sao?
Ô Thường hỏi lại.
“Ngươi nói đi?
Có ý, trong lòng ngươi tự biết.
La Thu nói.
“Tốt nhất là đừng đặt bẫy ta!
Lam Đạo Lâm nói.
“Giao con gái ngươi cho chúng ta, chúng ta tự giải quyết chuyện này, có thể có bẫy gì chứ? Với cái tính mê trai kia của con gái ngươi, ngoài trừ mê trai ra, còn làm được gì nữa? Chúng ta sẽ không làm khó nàng.
Mặc dù nói như vậy, nhưng thật sự đối với La Thu, vì con gái hắn rất đơn giản đến ngu ngốc, không có hứng thú tranh giành quyền lợi, nên hắn mới yêu thương nàng.
Người là động vật quần cư, không ai thích làm người cô đơn. Người nào đến độ cao như hắn, yêu mến một người rất đơn giản, như ông bà già yêu mến đứa nhỏ, vì đứa nhỏ ngây thơ, lại có thể làm bạn xua tan nỗi buồn cho hắn.
Đốc Vô Hư nói.
“La Thu, chúng ta hẹn trước, chắc chắn sẽ trả con gái còn sống sót về cho ngươi, nếu ta làm không được, ngươi cứ việc trả thù, người phía dưới chúng ta xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng không truy cứu!
La Thu trầm mặc.
Lam Đạo Lâm nói.
“Sao vậy? Đã nói đến tình trạng này rồi, ngươi còn không chịu nhả ra sao?
La Thu mở miệng, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566630/chuong-2198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.