Nguyên Sắc mở bình bạc ra nhìn, ngửi ngửi mùi bên trong, không hề phát hiện cái gì khác thường, lại đậy lại, trả lại trên bàn.
“Gần đây nàng ta có ra ngoài sau.
Nguyên Xuân nói.
“Mấy ngày gần đây đi ra ngoài ba lần, thời gian dài ngắn không giống nhau.
Nguyên Sắc nói.
“Bây giờ nàng ta đang ở đâu?
Nguyên Xuân nói.
“Đi bên phòng bếp, có lẽ đang kiểm tra bữa tối.
“Hazz!
Nguyên Sắc thở dài một hơi, lộ ra dáng vẻ phiền muộn.
“Không nên như vậy chứ! Bây giờ ngoài La Thu ra thì cũng không có người khác, xem ra La Thu đã ở gần đây rồi. Theo lý thuyết, nếu có cơ hội như vậy thì cũng không cần đợi đến bây giờ, mong là do ta và ngươi suy nghĩ nhiều.
Nguyên Xuân nói.
“Vậy phải làm sao bây giờ?
Nguyên Sắc nói.
“Dù sao nàng cũng đi theo ta nhiều năm như thế, có lẽ là hiểu nhầm thôi. Ngươi đi sắp xếp người đúng chỗ, nếu như nàng thật sự làm như vậy thì… Chỉ cần nàng rời khỏi đây, có dấu hiệu muốn chạy, ngươi không cần vội vã ra tay, bắt người phải có tang vật, bắt gian phải bắt cả hai, đợi khi mọi chuyện lộ ra ánh sáng, ngươi phải bắt nàng ta lại. Cố gắng bắt sống, ta còn muốn biết lý do. Nếu thật sự bất đắc dĩ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, tóm lại là tuyệt đối không để cho nàng chạy thoát.
Nguyên Xuân có chút do dự, nói.
“Nếu như sau lưng nàng thật sự là La Thu, có La Thu bảo vệ, nếu như ngươi không tự mình ra tay, ta sợ rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566592/chuong-2160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.