Mặc dù hắn biết Lữ Vô Song đã là người bên này, nhưng lúc tận mắt nhìn thấy, trong lòng vẫn cảm thấy khó tin nổi. Dù sao dưới uy danh nhiều năm của Vô Song Thánh Tôn, hắn vẫn cảm thấy có chút áp lực, cộng thêm ánh mắt tìm hiểu kia của Lữ Vô Song, làm cho Sa Như Lai không có cảm giác tự nhiên.
Thấy dáng vẻ do dự muốn nói rồi lại thôi của hắn, Ngưu Hữu Đạo cười nói.
“Đều là người một nhà, có chuyện gì cứ nói thẳng.
Sa Như Lai hơi gật đầu,nói.
“Lục Chi Trưởng đã đến, đã cùng thành thân với Nguyên Phi, ngay cả chuyện động phòng cũng đã làm.
Cả đám người hai mặt nhìn nhau, Ngưu Hữu Đạo dở khóc dở cười nói.
“Nhanh như vậy sao?
Sa Như Lai nói.
“Việc này không kéo dài được, Nguyên Phi không thể thường xuyên đi ra ngoài, vì vậy phải tranh thủ thời gian làm cho xong chuyện. Thật ra chỉ cần có danh phận mà không động phòng cũng được, nhưng không thể không làm cho Nguyên Phi đi đến bước này, để hoàn toàn chặt đứt khả năng quay đầu về phía Nguyên Sắc, La Thu cũng không yên lòng. Mà bản thân Nguyên Phi cũng không bài xích chuyện này, điều này chứng minh nàng đã yên tâm. Nếu đã người tình ta nguyện, mọi người làm theo nhu cầu, vậy thì không có gì lạ cả.
Ngưu Hữu Đạo thổn thức.
“Thật đúng là… Không từ thủ đoạn thật.
Sa Như Lai nói.
“Nhưng lại rất có hiệu quả.
Hắn lấy một tờ giấy từ trong tay áo ra, đặt lên trên tường, nói.
“Sau đó Nguyên Phi chỉ ra nơi giam giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566590/chuong-2158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.