Công Tôn Bố.
”Ta không biết.
Nguyên Phi đáp trả.
“Ở trước mặt ta còn cần giả vờ ngớ ngẩn nữa sao? Ta nhắc nhở ngươi một chút, bây giờ ngươi cũng biết rồi đấy, ta là người của Phiểu Miêu Các.
Trong lòng Công Tôn Bố thấp thỏm, thử nói.
“Xin nói rõ.
Nguyên Phi nói.
“Nói rõ? Ngươi là người Phiêu Miểu Các ta, còn cần ta nói rõ nữa sao?
Hắn đi đến trước mặt đối phương.
“Ngươi quen thuộc với người trong Mao Lư Sơn Trang. Từ bây giờ trở đi, ngươi phải nhớ kỹ, phải lợi dụng thân phận của mình theo dõi tất cả mọi việc trong Mao Lư Sơn Trang, nếu phát hiện chuyện gì kỳ lạ, lập tức báo cáo với ta!
...
Trước cửa lớn, Lam Nhược Đình chui lên xe ngựa, đợi đến lúc xe ngựa lăn bánh thì hắn mới nói nhỏ với Vân Cơ đang cải trang ở bên cạnh.
“Tình hình không ổn, thủ vệ ngoài cửa không cho ta đi vào, không biết có chuyện gì xảy ra rồi?
Vân Cơ nghe theo lời của Ngưu Hữu Đạo, liên lạc với Ngưu Sơn, nhưng Lam Nhược Đình không ở trong vương phủ, mà đi đến nha môn làm việc công, khó khăn lắm mới liên lạc được. Sau khi gặp Vân Cơ, Lam Nhược Đình không hề chần chừ, lập tức chạy về nhà tranh, không ngờ lại bị ngăn lại, ngay cả cửa cũng không cho vào.
Vân Cơ cũng không nói có chuyện gì, nàng chỉ nói nhỏ.
“Làm phiền tiên sinh quay về vương phủ một chuyến, nếu như phát hiện điều gì khác thường, lập tức dùng xe ngựa này dẫn quận chúa và Ngân nhi rời đi.
Lam Nhược Đình gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566567/chuong-2135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.