Tâm tình của Thương Kiến Hùng rõ ràng cũng bình phục xuống, chần chờ hỏi:
“Nếu nước Tấn xua binh đông tiến vào, Thương Triêu Tông chiến bại, triều đình cũng khó tránh khỏi cùng nước Tấn giao phong, có thể ngăn sao?
Cao Kiến Thành đáp:
“Bệ hạ, không dễ dàng đến phiên triều đình và nước Tấn giao chiến như vậy. Nước Hàn không phải sắp xếp ư, sao có thể ngồi xem Thương Triêu Tông binh bại? Nước Tấn binh xuất Tây Bình Quan, nước Hàn tất nhiên cùng Thương Triêu Tông liên thủ huyết chiến. Song phương dưới sự liên thủ, nước Tấn muốn dễ dàng đắc thắng cũng rất không có khả năng, thắng cũng phải bỏ ra cái giá không nhỏ.
“Một khi đất Tần binh bại, một khi nước quân Tấn tiên phong đánh tới bên cạnh chúng ta, đến phiên triều đình ra tay rồi, liền có nghĩa là thực lực của Thương Triêu Tông kém không nhiều lắm đã tổn thất hầu như không còn rồi. Thương Triêu Tông không có đường lui, nhưng mà nước Hàn còn có thổ địa rộng lớn bên ngoài đất Tần, còn có một lượng lớn con dân của bản thổ nước Hàn.
“Có thể tưởng tượng, một khi thực lực của Thương Triêu Tông tổn thất hầu như không còn, đã mất đi giá trị lợi dụng, nước Hàn không có khả năng một nhà độc cản quân Tấn, kế tiếp tất nhiên phải tới cầu xin Yến quốc ta, muốn cùng Yến quốc ta liên thủ đối kháng nước Tấn. Đến lúc đó Yến quốc ta cũng không phải là một mình chiến đấu hăng hái!
“Mà Thương Triêu Tông đã mất đi giá trị lợi dụng, chỉ cần bệ hạ lên tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566562/chuong-2130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.