Chương trước
Chương sau
Bởi vì sự xuất hiện của con Ngân Sí yêu ma này, Điệp La Sát ở gần dường như cũng đã bị kinh động, đua nhau phù không dựng lên, bay tới bên này.
“Thánh La Sát! Không ổn, rút lui!
Có người chợt hô to một tiếng.
Mọi người đua nhau tránh mau, hai gã Vạn Thú Môn đệ tử đối mặt mới vừa uốn người bay lên, liền bị ngân quang lóe lên làm trọng thương trên mặt đất, vừa nôn ra máu lại bị đàn Điệp La Sát đến tiếp sau bao phủ lại.
Ngân quang lóe nhanh, Thánh La Sát xông vào đám người mà chạy như ngân sắc tích lịch đánh ngang dọc lập lòe, không ai cản nổi, đại khai sát giới, người bị đuổi kịp đua nhau ngã xuống, tiếng kêu thảm thiết liên tục.
Cuối cùng chỉ có một số Vạn Thú Môn đệ tử dựa vào ở gần cửa ra mà có thể chạy ra ngoài.
Nhưng mà Thánh La Sát vẫn chưa dừng tay, một cái lắc mình vọt vào cửa ra của Huyễn Giới, truy sát ra ngoài.
Đột nhiên thân ở minh giới, Thánh La Sát xông ra có chút trở tay không kịp. Nàng lơ lửng trên trời cao nhanh chóng đưa lên cánh tay che đôi mắt.
Sau một lúc, cánh tay che cản buông xuống, đôi mắt nhắm cũng từ từ mở ra, dường như từ từ thích ứng quang tuyến mạnh mẽ đối với nàng mà nói xem như đến một cách đột ngột.
Lần trì hoãn này, đa số đệ tử của Vạn Thú Môn đều tháo chạy không thấy bóng dáng, cá biệt người nào hơi chậm bị ánh mắt của Thánh La Sát nhắm khóa mục tiêu, vèo một tiếng đuổi theo.
Một đám Điệp La Sát xông ra từ bên trong Điệp Mộng Huyễn Giới nhưng không cách nào thích ứng với giới bên ngoài giống như Thánh La Sát, sau một hồi la hét líu ríu, cuối cùng không thể không lại hoảng hốt rút lui trở về bên trong Điệp Mộng Huyễn Giới.
Trong núi rừng, một đôi cánh bạc lao xuống, tiếp đó lại bay lên không, Thánh La Sát một móng bấm vào cổ một tên đệ tử của Vạn Thú Môn. Tên đệ tử liều mạng vùng vẫy không có cách nào tránh thoát, gương mặt sợ hãi.
“Người xâm nhập thành của ta ở đâu?
Thánh La Sát miệng nói được tiếng người, lạnh lùng ép hỏi. Nàng đây là muốn tính sổ với người đả thương nàng.
Tên đệ tử của Vạn Thú Môn bị bấu khó có thể lên tiếng, lại không hiểu nổi đối phương đang nói gì, vì thế giơ tay lên tùy ý chỉ một phương hướng.
Thánh La Sát nhìn về phương hướng mà hắn chỉ, Rắc! Một trảo bẻ gãy cổ của đối phương, thuận tay ném đi thi thể, hai cánh vỗ một cái, nhanh chóng bay đi về phương hướng mà người chết vừa mới chỉ.
...
Thánh La Sát đi ra, nàng không ngờ lại đã đi ra khỏi Điệp Mộng Huyễn Giới, không ngờ lại xâm nhập nhân gian!
Vạn Thú Môn cách cửa ra vào Điệp Mộng Huyễn Giới gần nhất nhận được báo động, trạng thái có thể tưởng tượng được. Toàn bộ Vạn Thú Môn trên dưới như lâm đại địch, toàn phái trên dưới chuẩn bị chiến đấu.
Đợi cho phía sau có đệ tử ẩn thân trong núi rừng tránh thoát một kiếp báo lại, nói Thánh La Sát vẫn chưa tới tông môn, mà là đi về phía một phương hướng, Vạn Thú Môn mới nhẹ nhàng thở ra.
Chuyện lớn như vậy, Vạn Thú Môn gánh không được, dĩ nhiên phải ngay lập tức báo lên Phiêu Miễu Các.
Tây Hải Đường cũng ngay lập tức phát mật thư liên lạc Ngưu Hữu Đạo.
Ngưu Hữu Đạo nói với hắn, nếu phát hiện dấu vết của Thánh La Sát, phải đoạt trước khi cửu thánh biết rõ tình hình báo cho Ngưu Hưu Đạo hắn.
Nhưng mà tình huống trước mắt đặc thù, nhiều người nhìn thấy như vậy, Tây Hải Đường không có cách nào không báo Phiêu Miễu Các, chỉ có thể coi là gần như đồng thời truyền tin đến Phiêu Miễu Các và Ngưu Hữu Đạo.
Sau khi báo tin, Vạn Thú Môn lại phái ra nhân thủ truy lùng về phía phương hướng mà Thánh La Sát đi, truy lùng hướng đi của nàng cũng là vì bảo đảm sự an toàn của tông môn, phòng bị Thánh La Sát đột nhiên đánh tới cũng không biết.
Đồng thời cũng bởi vì biết được Ngưu Hữu Đạo khẳng định sẽ chú ý hướng đi của Thánh La Sát, hắn nơi này phải chuẩn bị nắm giữ tình huống.
Nhưng không đợi người phái đi tìm được hướng đi của Thánh La Sát, tới gần thành trì đã có người truyền tin đến, khẩn cấp báo tình huống của Thánh La Sát.
Không chỉ Vạn Tượng thành ở dưới chân núi, thành quách gần khu vực Vạn Thú Môn đều sắp xếp tai mắt. Một môn phái lớn như vậy chú ý tình huống chung quanh tông môn rất bình thường.
Gián điệp tới báo cáo tình huống, Thánh La Sát đột nhiên xâm nhập vào trong một chỗ thành quách, giống như thiên ngoại yêu ma đến trái đất, đại khai sát giới, có thể gọi là gặp người sẽ giết.
Tu sĩ đóng ở Tống quốc không biết rõ tình huống, thậm chí không biết người tới là Thánh La Sát, bị liên thủ vây công lại không chịu nổi một kích, chịu khổ Thánh La Sát tàn sát.
Toàn thành trên dưới thất kinh, tránh né, chạy trốn.
Tình huống báo cáo cố ý nhắc tới một điểm, Thánh La Sát đuổi kịp người sẽ hỏi một câu: Người xâm nhập thành của ta ở đâu?
Thánh La Sát căn bản không làm bất kỳ tránh né, công khai lộ diện. Tây Hải Đường ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nhìn thấy nhanh chóng báo cáo. Đây nhất định là muốn kinh động Lục Thánh tự mình xuất thủ, đã đi ra Điệp Mộng Huyễn Giới, Thánh La Sát đây là muốn chết!
Hắn lúc này truyền mật thư cho Ngưu Hữu Đạo.
...
Trong mật thất của Mao Lư Biệt Viện, Ngưu Hữu Đạo nhận được Tây Hải Đường truyền tin lập tức ngồi không yên, qua lại bồi hồi:
“Đi ra rồi sao? Đang yên đang lành sao lại chạy ra ngoài như thế chứ? Sớm không ra ngoài, muộn không ra ngoài, sao đúng lúc này chạy ra chứ?
Hắn ở đây đang bố trí hạng mục công việc trong Thánh Cảnh, Thánh La Sát lúc này chạy ra ngoài, khiến cho hắn có cảm giác bị làm loạn thêm.
Hắn nếu mặc kệ sự sống chết của Thánh La Sát, cũng không có gì, nhưng mà nếu nói là muốn trơ mắt nhìn Thánh La Sát chết đi, lại khó có thể đưa ra quyết định này.
Viên Cương chuyển đạt tin tức nhìn hắn qua lại, hiểu được hắn lâm vào lưỡng nan, nhắc nhở:
“Tây Hải Đường đồng thời truyền tin tới phe ta và Phiêu Miễu Các. Tin tức hẳn là chúng ta nhận được trước, Phiêu Miễu Các hiện tại hẳn chưa nhận được tin tức, đợi Phiêu Miễu Các truyền tin đến Thánh Cảnh kinh động Lục Thánh đi đến, ít nhất cũng phải là việc của ba ngày sau. Chúng ta còn có thời gian ba ngày, phải tới kịp.
Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại nhìn hắn một cái, lại nhanh chóng đi tới trước địa đồ, nhìn chằm chằm vị trí của Điệp Mộng Huyễn Giới, ánh mắt quét qua chung quanh vị trí của mục tiêu:
“Vấn đề bây giờ là, chúng ta không hề biết nàng ta chạy ra ngoài muốn làm gì, căn bản không hề biết nàng ta đi đâu, có thể trong vòng ba ngày tìm được hay không là một vấn đề.
Hắn bỗng quay đầu lại nói:
“Bảo Vân Cơ và Hồng nương đến đây.
Viên Cương lập tức bước nhanh rời đi.
Không bao lâu, Vân Cơ tới trước, hỏi:
“Có chuyện gì sao?
Ngưu Hữu Đạo đưa cho nàng tin tức vừa lấy được trên tay, bảo nàng tự mình xem.
Nơi này mới vừa xem hết tin tức, Viên Cương và Quản Phương Nghi cũng đã đến. Quản Phương Nghi hỏi:
“Chuyện gì khẩn cấp thúc dục người hay sao?
Vân Cơ đã xem hết tin tức sắc mặt ngưng trọng, thuận tay đưa tin tức cho Quản Phương Nghi.
Quản Phương Nghi sau khi nhận lấy xem qua, ngạc nhiên ngẩng đầu lên hỏi:
“Ngân nhi đi ra rồi? Nàng ta chạy ra ngoài làm gì?
Ngưu Hữu Đạo đứng trước địa đồ trầm giọng đáp:
“Đây cũng là vấn đề ta lo lắng nhất, cũng không biết có phải liên quan với lần trước cùng mấy thánh giao thủ hay không. Nếu thật sự nàng ta đi ra vì điều này, một khi nàng ta chạy đến Thánh Cảnh... Từ tình huống giao thủ giữa nàng ta bên trong Huyễn Giới và mấy thánh đến xem, nàng ta đã đi ra Huyễn Giới, hoàn toàn không có khả năng là đối thủ của Lục Thánh. Thêm nữa nàng ta trong đầu không có nhiều mưu mẹo, dựa vào thủ đoạn của Lục Thánh, nàng ta căn bản không có khả năng sống sót. Lục Thánh cho dù đánh không thắng nàng ta, cũng có biện pháp gi ết chết nàng ta.
Ba người đã hiểu ý của hắn, một khi Thánh La Sát công khai xâm nhập Thánh Cảnh, bên này cho dù muốn giúp cũng không dám giúp.
Quản Phương Nghi hỏi:
“Ngài cũng không thể xác định, nói không chừng nàng ta là bởi vì nguyên nhân gì khác nên mới chạy ra ngoài thì sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.