Viên Cương cúi đầu không nói, không hề nói gì. Hắn có suy nghĩ của riêng mình, nhưng biết rằng bây giờ giải thích cái gì cũng bằng thừa mà thôi.
Vân Cơ vội ho một tiếng, dù có chuyện gì cũng không nhất định phải cứ tiếp tục không dứt ở chỗ này, coi như là có lòng giải vây giúp Viên Cương:
“Có Lã Vô Song ở đây.
“Ngươi câm miệng cho ta. Chỗ này không phải là chỗ ngươi lên tiếng.
Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại, nổi giận chỉ vào nàng mà quát lớn. Nhưng vừa nổi giận lại vừa sửng sốt ngẩn ra, cuối cùng ánh mắt đã rơi vào người Lã Vô Song, hỏi:
“Ngươi nói cái gì?
Ta trêu ai ghẹo ai, ngươi cáu kỉnh với ta cái gì chứ? Vân Cơ rủa thầm không dứt. Bắt đắc dĩ, thoáng tỏ ý cho thấy người đang ôm trong hai cánh tay, nói:
“Nàng ta đây, chính là Lã Vô Song, bị Hầu Tử bắt lại rồi. Không biết đây có được xem như là Hầu Tử lấy công chuộc tội hay chưa?!
“....
Ngưu Hữu Đạo ngưng lại, nghẹn không nói nên lời, quay đầu nhìn Viên Cương trong giây lát, lại quay đầu nhìn chằm chằm vào Lã Vô Song đang nằm trong hai tay, nửa tin nửa ngờ hỏi:
“Thứ “quỷ” này là Lã Vô Song?
Thứ “quỷ” ư? Lã Vô Song âm thầm cắn chặt răng, yếu ớt nói:
“Ngươi là ai? Đạo Gia? Chẳng lẽ ngươi là Ngưu Hữu Đạo?
Phản ứng này giống y như lúc mình vừa nghe đến tên Lã Vô Song, Vân Cơ cười khổ đáp:
“Hầu Tử nói như thế. Hẳn là nàng ta không sai.
Ngưu Hữu Đạo lập tức tiến lên hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566511/chuong-2079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.