Lã Vô Song khó có thể tin:
“Làm sao mà ngươi biết sự tồn tại của thế giới này?
Viên Cương trả lời:
“Nãi nãi của ngươi dù sao chỉ là thị nữ của Ly Ca, mà trong này lại do Ly Ca bố trí. Cái ngươi gọi là bí mật gia tộc chẳng qua chỉ là bí mật do ngươi tự đặt ra.
Lã Vô Song rơi lệ, phát ra tiếng cười “ô ô” khó nghe:
“Nguyên tưởng rằng ngươi là chánh nhân quân tử, tưởng rằng ngươi không giống như những nam nhân khác, không ngờ cũng không có khác biệt gì, cũng hèn hạ vô sỉ. Là ta dễ tin ngươi, là ta chết tiệt, là ta lơ là sơ suất. Người làm ra vẻ chính nhân quân tử mới là kẻ nguy hiểm nhất.
Tình cảm hết sức đau buồn phẫn nộ.
Viên Cương nói:
“Ta không phải là chính nhân quân tử, nhưng cũng không phải là người ngu, đối với địch nhân sao có thể nhân từ nương tay. Một người sống sờ sờ bị Sa Hạt ăn tươi nuốt sống không khỏi quá mức ghê rợn. Lã Vô Song, ta tiễn ngươi một đoạn đường.
Nói xong đặt ngang đao trong tay sẵn sàng bổ xuống.
“Thánh Cảnh.
Lã Vô Song vội vàng hô một tiếng.
Vô Song Thánh Tôn không hổ là Vô Song Thánh Tôn, biết tự cứu trong tình thế cấp bách, biết nói cái gì là tốt nhất, nhưng vẫn nhắm hai mắt nhận lấy cái chết, cũng không nắm chắc có thể bảo vệ mạng sống được hay không.
Chậm chạp không thấy tình huống phát sinh, nàng lại chậm rãi mở hai mắt ra, phát hiện ra lưỡi đao đã kề trên cổ của mình, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566508/chuong-2076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.