Một người mang tâm lý nắm chắc, biểu hiện trên mặt trước sau như một không thay đổi. Một người còn lại thì trong ánh mắt lập lòe niềm mong đợi, không biết Hạt Hoàng muốn dẫn bọn họ đi đâu?!
Hai người đều không lên tiếng, mặc cho Hạt Hoàng chạy nhanh trên sa mạc.
Nơi phải tới cuối cùng đã tới. Trên đường chân trời sa mạc, một tòa đài cao dần dần hiện ra.
Viên Cương nhìn chằm chằm, hai bên khóe miệng có vẻ căng thẳng.
Lã Vô Song thì nhìn chòng chọc với hai mắt sáng rỡ, ánh mắt tràn đầy mong đợi. Nàng nhìn tòa đài cao có cự ly cách mình càng lúc càng gần, miệng lẩm bẩm một câu:
“Đây là cái gì?
Viên Cương nói dối:
“Không biết a.
Càng gần, càng có thể cảm nhận được sự to lớn của đài cao. Hạt Hoàng vọt tới dưới đài cao thì ngừng lại.
Lã Vô Song nhìn lên đài cao, thầm nói:
“Đây không phải là hình thành tự nhiên, là do con người chế tạo ra.”
Im lặng không lên tiếng, Viên Cương quét mắt lên cái bệ của đài cao, trong lòng thầm đếm số thứ tự của lũy khối, ánh mắt định cách một vị trí nào đó trên mặt cát, lại lặng lẽ quan sát phản ứng của Lã Vô Song trong giây lát.
Đột nhiên Lã Vô Song lắc mình một cái, phi thân bay xuống đỉnh đài cao. Thời khắc chuẩn bị tra xét thì ánh mắt chạm đến ốc đảo ngoài lằn ranh sa mạc, không khỏi phóng tầm mắt trông về phía xa.
Viên Cương đề đao thả người nhảy xuống, đi tới một vị trí nào đó, nhìn bóng lưng của Lã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566506/chuong-2074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.