Dây cung bắn liên hồi như pháo đột nhiên vang lên, tên lao đi như mưa.
Đội ngũ phản quân nhanh chóng giơ khiên chống đỡ. Một đám quân sĩ cũng nhanh chóng giơ đại mộc xếp hàng che cản trước người Cố Viễn Đạt.
Cố Viễn Đạt nghiêm mặt, trầm giọng nói:
“Tấn công!
“Bắn tên!
Phản quân bên này vừa ra lệnh một tiếng, toàn bộ cung tiến thủ đánh trả.
Hai bên không ngừng có người chết, nhưng cung tiến thủ của phản quân có quy mô không thể so sánh cùng mấy ngàn Cấm Vệ quân còn sót lại giờ này, kết quả có thể tưởng tượng được.
Trên không trung đại điện đã dâng lên khói đặc cuồn cuộn, lên đến tận trời.
Trong điện, bốn vách tường và trên nóc nhà lửa đã cháy hừng hực. Hạo Vân Đồ ngồi ngay ngắn trong hỏa động, nói:
“Thanh Thanh, từ khi con xuất giá chưa được nhìn thấy con khiêu vũ a. Hãy múa đi, múa để trợ uy cho các tướng sĩ.
“Vâng.
Hạo Thanh Thanh chậm rãi đi xuống bậc thang, đi tới chính giữa đại điện thỉnh thoảng có hỏa tinh bay qua, chợt thư giãn thân thủ làm thế ném tay áo, cương nhu tịnh tể thướt tha dáng múa lên.
Dáng người hậu sản không lâu nên có vẻ hơi nở nang một chút, đứng múa một mình.
Nhưng có người nào xem nàng múa? Các tướng sĩ đều đang liều mạng ở bên ngoài, không ai có lòng thanh thản nhìn vào bên trong.
Thật ra ánh lửa càng trở nên hừng hực, dáng múa của Hạo Thanh Thanh càng trở nên chiếu rọi sáng rỡ động lòng người.
Tên của Cấm Vệ quân có hạn, tên bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566499/chuong-2067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.