Hạo Vân Đồ chuyển hướng nhìn sang ba đại phái chưởng môn:
“Phía ngoài tiếng giết từng trận, cung thành sắp bị công phá, mang không đi trẫm đều xử lý, phải đi thì sớm làm đi.
Ba vị chưởng môn nhìn những thi thể dưới bậc thang, ngày hôm nay xem như đã kiến thức được vị đế vương lãnh khốc vô tình này.
Vũ Văn Yên giơ tay lên có vẻ ngỏ ý:
“Bệ hạ ngồi chung một con kỵ cùng theo ta đi, ta hộ giá cho bệ hạ.
Hạo Vân Đồ lắc đầu:
“Trẫm đi hoặc không đi, đã không có ý nghĩa. Tề quốc đến mức như thế này, trẫm khó mà tránh tội. Nếu trẫm dám ngồi thiên hạ này, thì cũng dám cùng các tướng sĩ huyết chiến đến cùng, thủ vệ thiên hạ Tề quốc.
Bỗng nhìn về phía Hạo Hồng:
“Ngươi muốn làm hoàng đế Tề quốc? Ta cho ngươi cơ hội. Nếu ta đi vậy ngươi ở lại. Nếu ngươi dám ở lại huyết chiến cùng các tướng sĩ đến phút cuối cùng, ngay lúc này trẫm sẽ truyền ngôi vị hoàng đế cho ngươi.
Bắc Huyền thở dài:
“Bệ hạ, việc đã đến nước này, ân oán giữa phụ tử không ngại tạm thời buông xuống, trước tiên đi Thượng tướng quân bên kia rồi nói sau.
Hạo Vân Đồ nhìn chằm chằm Hạo Hồng:
“Hắn dám để cho trẫm đi không? Nếu trẫm và hắn cùng đi với nhau, ý chỉ đầu tiên của trẫm chính là lệnh cho Thượng tướng quân xử tử hắn. Hạo Hồng, trẫm cho ngươi lựa chọn, phụ tử chúng ta đi cùng nhau, hay là phụ tử ta có một người ở lại?
Nơi trái cổ của Hạo Hồng run run, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566497/chuong-2065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.