Hắn giơ cánh tay đang ôm bụng lên, lau miệng lau mũi. Bàn tay nhuộm đỏ sẫm, miệng mũi có máu tươi đang chảy nhỏ giọt xuống.
“Mực đâu? Không có mực rồi. Người đâu, Bộ Tầm.
Hạo Vân Đồ tóc tai bù xù dáng như phong ma, đang đặt bút vẽ xấu khắp mọi nơi trên tường trong điện. Những tờ giấy nằm ngổn ngang trên đất cũng đầy chữ viết, đang nói như mắng chửi vậy, đột nhiên phát hiện không có mực, liền la to lên.
Cạch. Cửa đẩy ra.
Hạo Vân Đồ cũng không thèm nhìn tới, cứ nhìn chằm chằm vào chữ viết trên tường, quát mắng:
“Đưa mực lên.
Không có tiếng trả lời. Hạo Vân Đồ bỗng nhiên quay đầu lại, tức giận nhìn. Ánh mắt nổi giận kinh ngạc sợ run, phát hiện nơi cửa ngưỡng cửa có một người đang bò vào. Bộ Tầm miệng mũi chảy đầy máu, đang cố gắng bò vào bên trong.
Lạch cạch. Chiếc bút trong tay Hạo Vân Đồ rơi xuống đất, kinh ngạc nhìn Bộ Tầm đang bò tới.
Gian nan bò tới, cuối cùng Bộ Tầm cũng bò đến dưới chân của hắn, nắm được ống quần của hắn, miệng đầy huyết, nói:
“Bệ… hạ…
Hạo Vân Đồ chậm rãi ngồi xổm xuống, nắm lấy tay của Bộ Tầm. Hắn không cần đoán cũng biết là người nào làm, khuôn mặt đau buồn phẫn nộ:
“Nghịch tử a! Người đâu, người đâu, mau tới cứu người, mau tới cứu tổng quản của trẫm.
Gào lên vô cùng đau xót.
“Vô dụng!
Sắc mặt của Bộ Tầm đã xuất hiện vết bầm đen, kéo hắn một cái, tỏ ý hắn không cần uổng phí công phu rồi, nói trong hơi tàn:
“Bệ hạ! Giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566492/chuong-2060.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.