Sa Như Lai hơi trầm mặc, không nhận cái tráp kia, sau khi suy tư một lúc thì nói:
“Chờ đã!
Dứt lời thì lắc mình đi.
Ngưu Hữu Đạo nhìn theo, hoài nghi không biết có ý gì.
Không chờ quá lâu, Sa Như Lai quay lại đồng thời còn dẫn một người tới, Vương Tôn – đang là thủ hạ tâm phúc của gã.
Ngưu Hữu Đạo hơi nhíu mày, Sa Như Lai chỉ vào Vương Tôn, nói:
“Giới thiệu cho ngươi một chút, Vương Tôn, cũng là cữu cữu* ruột của Huyễn Lệ.
*Chú
“Cữu cữu ruột?
Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc.
“Không sai!
Sa Như Lai gật đầu, chỉ chỉ tráp trong tay đối phương:
“Cái này cho hắn đi!
“Hả?
Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc xác nhận một câu:
“Cho hắn? Ngươi xác định sao?
Sa Như Lai tự tay cầm tráp vào tay, đưa cho Vương Tôn:
“Cho ngươi đấy!
Khuôn mặt Vương Tôn cũng khó hiểu, không biết là vật gì, thử mở tráp ra kiểm tra, kết quả vừa mở tráp ra thì hồng quang rực rỡ tỏa ra, làm y hoảng sợ nhanh chóng khép lại, hết hồn nhìn xung quanh, thấp giọng nói:
“Tiên sinh, đây là?
Sa Như Lai:
“Vô Lượng quả, cho ngươi dùng.
“Chuyện này...
Vương Tôn vừa hưng phấn lại kinh hãi, nhìn Sa Như Lai, lại nhìn Ngưu Hữu Đạo.
Còn Ngưu Hữu Đạo đang xem chừng phản ứng của Sa Như Lai, lúc này rốt cục không nhịn được nói:
“Toa tiên sinh, có chuyện ta phải nhắc nhở ngươi, đây chính là một trái cuối cùng còn lại rồi, bỏ lỡ cơ hội lần này chỉ sợ cũng khó có cơ hội nữa. Cho dù là có, chắc cũng phải chờ tới sáu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566474/chuong-2042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.