“Đến thời cơ thích hợp, Vương gia đứng lên hiệu triệu là được. Không cần lo các nơi trong Yến quốc có ai dám cắn ngược lại, mọi thứ đều sẽ hợp lẽ thường. Chuyện về Cao Kiến Thành là tuyệt mật, bên Vương gia đừng có để lộ ra bất kỳ đầu mối nào, vẫn cứ như mọi ngày là được rồi.
Cao Kiến Thành có mối thù giết con với vị này lại là người của hắn? Ba người Thương Triều Tông kinh ngạc không thốt lên lời, có phần không biết nên nói gì cho phải.
Từng bí mật tiếp nối được bật mí đột ngột vậy, ba người nhất thời khó có thể tiêu hóa, như rơi vào sương mù.
Khóe miệng của Quản Phương Nghi hếch lên, phát hiện lúc này quả nhiên không còn giống với ngày xưa nữa. Đã từng giữ nghiêm bí mật, giờ vị này lại dám thuận miệng tiết lộ ra ngoài, có vẻ tự tin hơn nhiều rồi.
Ngưu Hữu Đạo đứng dậy:
“Chỗ ta còn có những chuyện khác cần phải xử lý, nếu các ngươi không có chuyện gì khác, ta cáo từ trước.
“Đạo gia đi thong thả!
Ba người Thương Triều Tông nhanh chóng chắp tay đưa tiễn.
Ngưu Hữu Đạo khẽ gật đầu cười, tiện đà xoay người đi, Vân Cơ cùng Quản Phương Nghi cùng đi theo.
Sau khi đi tới sâu trong mật đạo, Vân Cơ phất ống tay áo một cái, bùn đất trên mặt đất cuồn cuộn ngăn cách mật đạo thông nhau, phòng ngừa có người đi qua mật đạo xông vào trong biệt việt Mao Lư.
Ba người còn ở lại thì đưa mắt nhìn nhau, thật sự nghe lầm, thật giống như có một chuyện vui cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566471/chuong-2039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.