Chương trước
Chương sau
Ngoại trừ bọn họ biết Trưởng Tôn Di đã chết ra thì căn bản không biết rõ tình huống tranh đấu, cũng không biết những người khác đang có tình huống gì, đương nhiên cũng không nghĩ tới việc Ô Thường ở bên ngoài há miệng chờ sung, kết quả mới làm ra chuyện này.
Mấy người Đốc Vô Hư cũng không biết bên trong có tình hình thế nào, Ô Thường đã chạy mất, không hề khai báo cái gì khiến cho bọn họ không dám dễ dàng vào đó mạo hiểm.
Kết quả, Ngưu Hữu Đạo căn bản không ngờ bốn người Đốc Vô Hư lại ở đây chờ Mục Liên Trạch và Trưởng Tôn Di.
Chuyện có đôi khi thường thường chính là như vậy, thường sẽ vượt xa ngoài dự liệu của mình.
Nhưng Vân Cơ lại là người bình tĩnh nhất, bởi vì nàng không biết bốn người Đốc Vô Hư.
Phát sinh chuyện ngoài ý muốn phải đối mặt, Ngưu Hữu Đạo nhanh chóng quan sát tình huống xung quanh, không thấy đám Ô Thường ở quanh đây.
Mấy người Ô Thường vì sao không ở đây? Lẽ nào đã chết hết ở trong đó rồi sao? Nếu bọn Ô Thường còn chưa đi ra, bốn vị này còn chưa biết tình huống bên trong nhất định là muốn đi vào kiểm tra, đây không phải là mục đích mà bốn người tới đây đợi sao? Không thể cứ đợi ở cửa được. Nếu đám Ô Thường đã ra ngoài, nếu còn thủ ở cửa tức là...
Trong đầu phân tích tình thế với tốc độ ánh sáng một lượt, nhìn thấy đám Đốc Vô Hư không có phản ứng gì lớn, Ngưu Hữu Đạo liếc Vân Cơ một cái, thấy nàng cũng coi như bình tĩnh, sẽ không làm cho đám Đốc Vô Hư nhìn ra đầu mối, trong lòng hơi an ổn, thuận thế ghé vào bên người Tây Hải Đường giả bộ giơ tay lên lau vết máu trên miệng, môi hơi di chuyển, trong miệng thấp giọng nói nhanh:
“Đừng nên hốt hoảng! Nếu có bị hỏi thì nói không biết gì cả, nói vừa mới phát hiện bên trong có người tranh đấu với Thánh La Sát, không xác nhận được là ai, để cho bọn họ ngoài nghi là một trong số năm người trước đó vào là được.
Sở dĩ khai báo như vậy là bởi vì hiện tại hắn cũng không biết rõ ngũ Thánh trước đó đi vào đã có ai ra chưa, ít nhất, Trưởng Tôn Di sẽ không ra được.
Đứng gần, nghe được lời nói đó thì Vân Cơ cảm thấy ngoài ý muốn, không biết tại sao lại vậy.
Tây Hải Đường nghe rõ lời của hắn nhưng lại không hiểu là có ý gì.
Ánh mắt quan sát sơ qua rồi La Thu lên tiếng:
“Tây Hải Đường, bên trong đã xảy ra chuyện gì?
Tây Hải Đường ổn định lại nội tâm hoang mang, dường như rất bất ngờ với sự xuất hiện của mấy người đó, bước nhanh về phía trước, chắp tay hành lễ, nói:
“Chưởng môn Vạn Thú Môn – Tây Hải Đường tham kiến Thánh Tôn!
Nghe được lời xưng hô, Vân Cơ mới kịp phản ứng với tình huống hiện tại, nhất thời trong lòng cũng cảm thấy luống cuống, không ngừng kinh hồn.
“Làm theo...
Ngưu Hữu Đạo hơi nhắc nhẹ một tiếng, bước nhanh theo Tây Hải Đường chắp tay hành lễ:
“Tham kiến Thánh Tôn!
Vân Cơ cũng cuống quít đi qua, chắp tay bái kiến:
“Tham kiến Thánh Tôn!
Bốn Thánh làm như không thấy hai người, La Thu chắp tay nói:
“Tây Hải Đường, bên trong là tình huống gì?
Trong lòng Tây Hải Đường thực sự hoang mang lo sợ, mặc dù không biết lời nói của Ngưu Hữu Đạo có ý gì nhưng nói như thế nào thì dưới tình huống này Ngưu Hữu Đạo sẽ không đùa với tính mạng mình, lúc này mới kiên trì chắp tay nói:
“Hồi bẩm Thánh Tôn, không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ thấy số lượng lớn Điệp La Sát xuất hiện, mới rồi còn phát hiện bên trong Điệp Mộng Huyễn giới, trên bầu trời không biết là có ai đang chém giết với Thánh La Sát.
Có người đang giao thủ cùng Thánh La Sát ở bên trong sao? Thần sắc của đám La Thu chấn động, liếc nhìn nhau.
Không nói hai lời, thân hình của bốn người vèo vèo lóe lên, đều lắc mình lần lượt lách vào trong Điệp Mộng Huyễn giới.
Bốn người vừa vào Huyễn giới lập tức bị Điệp La Sát vây công thành đoàn, lúc này ra đòn cũng nghiêm trọng hơn, cũng bớt thời gian nhanh chóng kiểm tra bốn phía.
Mà ở bên ngoài, bốn Thánh đột nhiên rời đi khiến Tây Hải Đường kinh ngạc, tiện đà phản ứng lại, đại khái hiểu được dụng ý của Ngưu Hữu Đạo.
Ngưu Hữu Đạo đã thừa dịp những người khác còn chưa kịp phản ứng gì mà dành thời gian lần nữa giơ tay lên lau vết máu bên ngoài miệng, thấp giọng nhắc nhở:
“Nhanh để hai người bọn ta rời đi.
Nhân cơ hội này rời đi, bằng không nếu bốn Thánh đi vào không phát hiện ra cái gì thì sẽ phiền toái.
Tây Hải Đường giả bộ xoay người nhìn về phía cửa vào Huyễn giới, môi bất động nhẹ thấp giọng nói:
“Ta nên làm gì bây giờ?
Ngưu Hữu Đạo:
“Bây giờ ngươi không thể đi được! Lập tức dẫn người vào hộ giá, nếu phát hiện ra manh mối nào không đúng thì lập tức trốn vào trong Huyễn giới, để lại ký hiệu ở chỗ lúc trước thay quần áo, sau ta sẽ nghĩ cách vào đó tìm ngươi.
Đây là đang suy nghĩ vì Tây Hải Đường, cũng là muốn khiến mọi người ra vào làm ầm ĩ một tận, làm cho bốn Thánh bỏ qua sự xuất hiện vừa rồi của hắn và Vân Cơ.
Đây là đang để Tây Hải Đường mạo hiểm, nhưng một người mạo hiểm dù sao cũng đỡ hơn cả ba người cùng mạo hiểm.
Lúc này Kỳ Vạn Đồng đã đi tới:
“Chưởng môn, rốt cục ngươi đã xuất hiện rồi.
Tây Hải Đường không thể tiếp tục trao đổi nữa, nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo liên tục nháy mắt thì xoay người, chắp tay nói với Kỳ Vạn Đồng, nói:
“Kỳ lão.
Kỳ Vạn Đồng:
“Tại sao bây giờ mới ra ngoài?
“Việc này để nói sau.
Tây Hải Đường trả lời một câu, sau đó quay đầu nói với hai người ở phía sau:
“Hai người các ngươi nhanh chóng đi chuẩn bị đi.
“Vâng!
Ngưu Hữu Đạo và Vân Cơ chắp tay lĩnh mệnh, sau đó cùng nhau bay vút đi, quang minh chính đại bay đi khỏi mí mắt của mọi người Vạn Thú Môn.
Tây Hải Đường quét mắt nhìn theo, trong lòng âm thầm chửi bới, các ngươi lại chạy đi, trời có sập cũng không sợ, còn lại mình lão tử ở đây chờ đợi lo lắng ứng phó.
Trong đám đệ tử Vạn Thú môn ở xung quanh có thể nói chuyện lúc này cũng vây quanh bái kiến.
Tây Hải Đường vung tay lên:
“Không cần đa lễ, trong này có rất nhiều Điệp La Sát, chúng đệ tử lập tức đi vào, hộ giá cho bốn vị Thánh Tôn.
Gã biết rõ pháp chỉ này nhất định sẽ mang đến thương vong nhất định cho đệ tử trong môn, nhưng bây giờ không quản được nhiều nữa.
Kỳ Vạn Đồng cau mày nói:
“Chưởng môn, rất nhiều Điệp La Sát, sẽ làm đệ tử tổn hao nhiều đó.
Ý là muốn Tây Hải Đường suy nghĩ thêm một chút.
Tây Hải Đường không đến nỗi ngay cả chút năng lực ứng biến đó cũng không có, lập tức góp miệng rỉ tai ông ta:
“Bốn Thánh tiến vào rồi, chúng ta tốt xấu gì cũng nên làm dáng một chút.
Kỳ Vạn Đồng bừng tỉnh, liên tục gật đầu.
Hiện trường lập tức có mấy trăm tên đệ tử Vạn Thú môn đều tiến lên, sau khi Tây Hải Đường vung cánh tay lên một cái đều đi theo Tây Hải Đường giết vào, chưởng môn cầm đầu, xung phong lên trước...
Nơi sơn lâm cùng cốc, Ngưu Hữu Đạo và Vân Cơ lắc mình trốn vào khê cốc, nhìn nhau thở phào nhẹ nhõm.
Vân Cơ:
“Vừa rồi là bốn người Đốc Vô Hư, La Thu, Lam Đạo Lâm và Lữ Vô Song sao?
Bởi vì lúc trước đã gặp năm người Ô Thường rồi.
Ngưu Hữu Đạo gật đầu:
“Là bọn hắn!
Vân Cơ vỗ ngực một cái, vẫn sợ hãi không thôi, may mà người trước mắt này phản ứng nhanh, không để bốn Thánh lưu ý tới và tra hỏi bọn họ, lại trực tiếp một gậy đánh bốn Thánh vào trong Điệp Mộng Huyễn giới, nhanh chóng kiếm được một cơ hội thoát thân. Bằng không chỉ cần bốn Thánh hơi giữ chút cảnh giác, hậu quả thiết tưởng sẽ không chịu nổi.
Cũng may mắn trước đó Ngưu Hữu Đạo đã cẩn thận làm nhiều công tác chuẩn bị, bằng không hai người mang cả mặt giả ra xuất hiện trước mặt bốn Thánh nào trốn được sự phát hiện của pháp nhãn bốn Thánh, chỉ sợ đến lúc đó muốn không tháo mặt giả xuống cũng khó.
Ngưu Hữu Đạo đã đi vào trong suối, nhanh chóng thi pháp tạt nước tẩy trừ.
Sau khi quay lại, nhìn thấy Vân Cơ vẫn còn dáng vẻ sợ hãi, thì lớn tiếng nói:
“Đừng có nghĩ về chuyện mới rồi nưuax, nắm chắc một chút, mau chóng biết rõ tình huống của mấy tên kia đã, bằng không sẽ phiền phức lớn đấy.
Vân Cơ khó hiểu:
“Không phải đã xong rồi sao?
Ngưu Hữu Đạo ngẩng đầu:
“Xong rồi ư? Xong được cái gì! Không làm cho tốt sẽ để lại kẽ hở cực lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.