Chương trước
Chương sau
Hiện tại y cũng không biết rốt cuộc là ai đang làm trò quỷ, gần đây nhân viên đốc tra của các phái điều tra với hiệu quả rất mạnh, tạo ra kỳ công khiến cho trên dưới Phiêu Miểu Các đều phải bàng hoàng.
Thật tình không biết Huyền Binh tông cũng rất bất đắc dĩ, không biết người nào đưa tới hai manh mối, tra một cái lại tra tiếp được tới Lam Minh, tiến thối lưỡng nan, chỉ có thể báo cáo lên!
“Nghiệt tử!
Lam Đạo Lâm chợt nói một tiếng, hung hăng vo mật báo trong tay lại thành một cục, hỏi:
“Những người khác không biết chứ?
Thanh Cửu chần chừ nói:
“Huyền Binh tông khá là đúng mực, hẳn là sẽ không dám nói lung tung.
Lam Đạo Lâm từ từ nói:
“Nói cách khác, nếu tiếp tục đào bới theo con đường này có thể tìm được tung tích của tên nghiệt tử kia?
“Hẳn là có thể!
Thanh Cửu yếu ớt đáp một câu, thật sự là không biết nên đáp như thế nào.
Y đoán sư tôn không muốn để Lam Minh rơi vào tay người khác, không gì khác hơn là phải tự thân xuất mã.
Nguyên nhân rất đơn giản, gần đây Phiêu Miểu Các như một cái sàng lọt gió, việc này có muốn thì sợ là cũng không lừa gạt được, huống chi còn là do Huyền Binh tông nhận được manh mối, nào có chuyện tốt như vậy. Mà không gạt được tất phải tra xét, nếu cần phải tra thì không khỏi cân nhắc tới chuyện Gia Cát Trì rất có thể đang đi cùng Lam Minh, đây không phải là hậu quả mà ai cũng có thể dọn dẹp được.
Nói cách khác, rất có thể sẽ kinh động tới một trong cửu Thánh động thủ, trước đó tám Thánh gạt bên này để động thủ chính là vết xe đổ.
Sư tôn sao có thể để người khác tham gia được, cho dù muốn thanh lý môn hộ cũng phải đích thân xử quyết, rơi vào tay những người khác không biết sẽ nói ra cái gì không nên nói. Chí ít sau khi sa lưới để sư tôn âm thầm đứng phía sau kiểm soát tình hình, có chết cũng phải chết dứt khoát, sao có thể bị người khác lợi dụng để làm nhục bên này được.
Chí ít con trai của Lam Đạo Lâm không nên có dáng vẻ sợ chết cầu xin tha thứ để cho người khác thưởng thức được.
“Ngươi xem làm thế nào thì làm, ta tự mình đi một chuyến, xem tình huống!
Ném lại một câu nói rồi Lam Đạo Lâm lóe lên rời đi, quả nhiên là tự thân xuất mã.
...
“Sư tôn, người đến rồi.
Vô Hư Thánh Điện, Tư Thiếu Đông mang hai tên nhân viên của Vô Hư Thánh Địa đang căng thẳng tới, chính là hai người trước đó đã may mắn thoát được từ tay của Ngao Phong.
“Tham kiến Thánh Tôn!
Hai người cung kính hành lễ.
Đốc Vô Hư chậm rãi xoay người, nhìn hai người đó:
“Hai người các ngươi xác nhận người nọ chính là đệ tử Ngao Phong của Diệp Niệm?
Một người nói:
“Bẩm Thánh Tôn, không thể sai được, bọn ta đều nhìn thấy rõ ràng.
Tên còn lại liên tục gật đầu phụ họa.
Đốc Vô Hư:
“Các ngươi nói tu vi của Ngao Phong có thể đã đột phá đến Nguyên Anh kỳ?
Người nọ khẩn trương trả lời:
“Không sai được ạ, thực lực cường hãn, chúng ta chạy tứ tán, hắn ngang nhiên truy sát khắp nơi...
Kể tường tận chuyện xảy ra một lượt.
Nghe báo cáo xong, Đốc Vô Hư chắp tay đi qua đi lại.
Trước nghỉ sau mất tích khỏi Vô Lượng viên, đồ tôn Ngao Phong lại đã đột phá đến Nguyên Anh kỳ? Mà đồ đệ Diệp Niệm trông coi Vô Lượng viên cũng mất tích!
Nói cách khác, Vô Lượng viên bị trộm mười hai trái Vô Lượng quả, hai thầy trò mất tích này rất có thể đều có phần, thảo nào đều mất tích!
Trong lòng Đốc Vô Hư phẫn nộ dâng lên cảm giác bị lừa dối lớn lao. Ngày phòng đêm phòng, cướp trong nhà khó phòng, dù thế nào cũng không ngờ việc Vô Lượng quả bị trộm có liên quan đến đệ tử của mình.
Tức giận hơn cũng đau đầu, trước đó người nhằm vào chyện của Gia Cát Trì khơi mào biến ở Vô Biên Các là ông ta, bây giờ nếu chuyện của thầy trò Diệp Niệm mà bị lộ ra, ông ta không tránh được mang tiếng vừa ăn cướp vừa la làng, giá họa dời đi mục tiêu, che giấu hiềm nghi của mình.
Người khác không nói, Lam Đạo Lâm sẽ nói trước tiên, ông ta sẽ đuối lý không có cách nào biện minh. Một khi việc này bị phát hiện, Lam Đạo Lâm nhất định sẽ sống chết ôm chuyện này không nhả, trả thù vụ trước đó.
Nhưng mà chuyện cũng đã xảy ra rồi, không thể làm như không có chuyện gì xảy ra được, chủ yếu là phải tìm người!
Sau đó lập tức sai người bí mật tiến hành lùng bắt, ông ta cũng tự thân xuất mã, tới nơi chuyện xảy ra kiểm tra vết tích còn lại. Có một số việc dù sao vẫn cần đích thân xác nhận một lượt mới được, không thể để người khác nói cái gì thì là cái đó.
Bản thân ông ta chính là cao thủ Nguyên Anh kỳ, từ dấu vết lúc đánh nhau có thể nhìn ra được có phải thực sự là do tu sĩ Nguyên Anh kỳ xuất thủ hay không.
Mặt khác, theo lý thuyết, sau khi bị phát hiện ra tung tích, Ngao Phong không thể tiếp tục ở lại chỗ đó được, nhưng cũng phải đề phòng Ngao Phong sẽ nghĩ tới chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất!
...
“Xác định?
Vô Song Thánh Điện, Lữ Vô Song đang ngâm mình trong hồ tắm phía sau sa mạn quay đầu lại đặt câu hỏi, đôi mắt sáng hơi lóe lên.
Đệ tử An Du Nhi ở bên ngoài sa mạn nói:
“Sẽ không thể lầm được, bên Yêu Ma Lĩnh truyền tới tin tức nói Phùng Quan Nhi để lại tin nói là muốn đi tìm La Chiếu. Bên Ma cung hơi rối loạn, bọn họ đoán sau đó Viên Cương mất tích là do đi tìm Phùng Quan Nhi rồi.
Lữ Vô Song suy nghĩ một hồi, chợt cười khẩy nói:
“Vì một nữ nhân như vậy, vì vợ của người khác lại cố sống cố chết ngay cả tính mạng cũng không để ý tới, vị kia đúng là một người si tình.
Sau đó không cần nói nhiều lời nữa, nhanh chóng tắm sạch cơ thể một lượt, thay y phục chuẩn bị lộ mặt. Tươi mát thoát tục, chân ngọc lướt như bay dặn dò một câu:
“Coi sóc nhà.
Người liền ra khỏi Vô Song thánh điện, vút lên cao mà đi, nhanh chóng biến mất ở phía xa.
...
“Thánh La Sát?
Đại Nguyên Thánh địa, trong tiếng ca dễ nghe, kỹ thuật nhảy mạn diệu, nằm trên ghế cắn hạt dưa và trái cây, Nguyên Sắc cầm báo cáo tấm tắc kinh ngạc:
“Vậy mà lại hiện thân. Lời đồn rằng Thánh La Sát ngụ ở Thương Tụng hành cung, tìm được Thánh La Sát cũng sẽ có thể tìm tới Thương Tụng hành cung.
Nguyên Phi ở bên hiếu kỳ hỏi:
“Ở trong Thương Tụng hành cung có gì vậy?
Nguyên Sắc cười ha hả nói:
“Chính là bởi vì không biết có cái gì cho nên mới muốn tìm xem. Năm đó người đứng đầu thiên hạ chính là nhân vật có thể phá tan hư không, ngươi nghĩ thử xem là cảnh giới và tu vi bậc nào? Có thể so với thần tiên, trong di chỉ có thứ gì cũng rất đáng để mong chờ! Hiện nay có dấu vết có thể tìm được di chỉ Thương Tụng, chỉ có thể mò theo nó thôi.
Nguyên Phi gật đầu:
“Nói như thế, đích thực là đáng để mong chờ.
Thân thể mập mạp của Nguyên Sắc bò dậy:
“Đi qua Phiêu Miểu Các báo lên, những tên kia hẳn là cũng nhận được tin tức rồi. Trông nhà nhé, ta phải đi xem thử, nhỡ đâu có bảo bối gì cũng không thể bị mấy tên kia nhanh chân đến trước được.
“Vâng, người yên tâm.
Nguyên Phi cười quyến rũ gật đầu.
Vèo! Thân thể Nguyên Sắc lóe thành hư ảnh rời khỏi bầu trời ca múa, sa mạn rủ xuống, bốn phía phất phới lay động.
Nguyên Sắc vừa đi, Nguyên Phi xoay người nhìn về phía một đám nữ nhân ăn mặc hở hang, trong mắt lóe lên sự không vui, quát:
“Còn xoay cái gì mà xoay, ghê tởm, cút!
Ca vũ lập tức ngừng lại, chúng nữ nhân đều nhanh chóng rời đi.
Thủ Khuyết sơn trang, Ô Thường hạ xuống, không nhanh không chậm đi về phía Trưởng Tôn Di, Mục Liên Trạch và Tuyết bà bà đã tới trước.
Bốn người chạm mặt, Tuyết bà bà chống quải trượng cười ha hả nói:
“Lại chạm mặt rồi, xem ra thế đạo này càng ngày càng không yên ổn.
Đi tới trước mặt ba người, Ô Thường từ từ nói:
“Chính xác là không yên ổn, lời đồn nổi lên bốn phía, nhân viên đốc tra các phái có phần lợi hại.
Trưởng Tôn Di:
“Phía sau chuyện này chắc chắn là có người đang gian lận!
Ánh mắt lạnh lùng đảo qua mấy người đó, dường như hoài nghi người gian lận nằm trong số mấy người này vậy.
||||| Truyện đề cử: Làm Nũng - Thời Tinh Thảo |||||
Mục Liên Trạch:
“Bên Phiêu Miểu Các còn chưa triển khai kiểm tra thẩm vấn sự thật đã xuất hiện lực cản trở lớn như vậy."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.