Một câu đâm thẳng tim, làm cho trái tim hắn đập thình thịch, ánh mắt lóe lên không ngừng, hắn xích lại gần, nói nhỏ.
“Ngươi có ý gì, cái gì mà ở trong tay ai thì là của mình, không phải ngươi cùng một bọn với người lúc trước sao?
Thiệu Bình Ba nói.
“Đúng là một nhóm, nhưng ngươi thấy có nhóm nào không chia phe phái sao? Mặc kệ người ở nhóm nào, đều chia ra thân và không thân, đạo lý như vậy không cần ta phải dạy ngươi đúng không? Ngươi cũng biết rồi đấy, mặc kệ kết quả cuối cùng thế nào, thực lực trên tay người nào mạnh, người đó mới có tiếng nói, cho dù liều mạng cũng có vài phần thực lực.
Lam Minh âm thầm cắn răng nói.
“Vậy sao ngươi không nói sớm, bây giờ mới nói cho ta biết thì còn ra tay kịp sao?
Thiệu Bình Ba nói.
“Thân phận của ngươi đã bị lộ, sao ta biết được bọn họ có liên lạc với ngươi không, chưa có kết quả thì đừng phán đoán cách làm việc của ta. Có kịp hay không thì phải nhìn ngươi rồi.
Ánh mắt của Lam Minh lóe lên.
”Ngươi còn chưa nói tin tức cho bên kia biết sao?
Thiệu Bình Ba hỏi.
“Nói cái gì? Nếu chung một đám, ở trong tay ai cũng giống nhau đúng không? Chỉ cần ngươi đắc thủ, sau đó tối nay thông báo thì sao? Ngươi còn do dự gì nữa? Chẳng lẽ không muốn biết Gia Cát Trì đột phá Nguyên Anh thế nào sa
Lam Minh cắn răng một cái, không nói thêm lời nào, lập tức quay đầu bước đi.
Thiệu Bình Ba ở phía sau dặn dò.
“Nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566409/chuong-1977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.