Y chậm rãi dịch chuyển từng bước xoay quanh, thở hổn hển dữ dội, ngắm nhìn bốn phía, cuối cùng nhìn chằm chằm vào một vị trưởng lão khác của Hiểu Nguyệt các, cơ thể lao đảo đi tới, kiếm vô lực rũ xuống đất, bàn tay cầm kiếm run run, nhưng y vẫn cầm chặt không buông, từ mặt đất kéo một đường kiếm lướt qua.
Tất cả mọi người đều lẳng lặng nhìn, lúc ban đầu vị trưởng lão kia nghĩ rằng y không chống đỡ được rồi.
Đợi đến khi Tây Môn Tình Không từ từ chạy tới, hơn nữa còn tăng tốc chạy, một lần nữa nhấc kiếm lên, ông ta hơi hoảng vội vàng giũ Thiên Kiếm Phù ra.
Lúc ông ta giũ Thiên Kiếm Phù ra cũng sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, kết quả nhìn trái nhìn phải phát hiện một đám thuộc hạ gần như vô cùng sợ hãi, tất cả đều lùi về sau.
Thế là còn không đợi Tây Môn Tình Không đến gần, Thiên Kiếm Cương Ảnh đã bắn mạnh ra, hai tay đánh liên tục, dẫn ra liên tiếp Thiên Kiếm Cương Ảnh đánh loạn xạ.
Oanh tạc ngừng lại, đất đá rơi xuống. Ôi! Một thanh kiếm từ trên trời rơi xuống xuyên vào mặt đất, sau đó máu thịt tí tách rơi xuống đất.
Trưởng lão kia và mọi người ngắm nhìn xung quanh nhưng đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Tây Môn Tình Không rồi.
Trưởng lão kia im lặng một lát, sau đó chậm rãi đi tới trước chuôi kiếm xuyên qua mặt đất này, đưa tay rút lên, đặt ngang trong tay nhìn, vẻ mặt không hiểu.
Những người khác cũng lục tục vây xung quanh, nhìn máu thịt vụn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566391/chuong-1959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.