“Hoàn cảnh sinh tồn tốt như vậy nhưng lại không có ai?
Dẫn theo hai người phi hành, Vân Cơ có phần hoài nghi.
Ngưu Hữu Đạo chỉ sông:
“Đi xuống xem một chút.
Bụp! Ba người hạ xuống bờ sông, làm một tổ chuột hoặc là loài động vật nhỏ nào đó hoảng sợ chạy thục mạng.
Ngưu Hữu Đạo chỉ chỉ nước, Viên Cương hiểu ý hắn, thử xem nước ở nơi này có thích hợp dùng để uống hay không.
Sau đó đi tới bên bờ sông ngồi xổm xuống, lúc đang muốn ngồi xổm xuống lấy nước, thủ thế của Viên Cương chợt ngưng lại nhìn chòng chọc vào trong nước, dường như phát hiện ra gì đó.
Ngưu Hữu Đạo và Vân Cơ lập tức quan tâm.
Rào rào! Trong nước có một con thủy quái nhe răng nanh phá tan mặt nước, cái miệng lớn đầy răng nanh cắn về phía Viên Cương.
Cạch! Viên Cương đập ra một quyền, gò má thủy quái nổ tung máu tươi, có thể nghe được tiếng xương sọ vỡ nát.
Thân thể dài hơn trượng của thủy quái tung bay rơi vào trong nước văng bọt nước mãnh liệt, đảo cái bụng trắng bơi về phía dòng sông, chậm rãi trầm xuống.
Ngưu Hữu Đạo lắc mình tới bên cạnh Viên Cương, phụ trách cảnh giới, cũng đang quan sát tình hình trong nước, chợt không biết phát hiện ra cái gì, dần dần cúi đầu sâu xuống.
Viên Cương lưu tâm đ ến chuyện đó, không biết hắn đang làm gì, nhìn nơi hắn đang nhìn thử, cũng không phát hiện ra cái gì.
Ngưu Hữu Đạo chợt tự tay thi pháp dừng lại trên mặt nước ở dưới chân, cúi đầu, đầu lệch trái lệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566384/chuong-1952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.