Tuyết Lạc Nhi ôm hài nhi còn ở trong tã đi tới bên cạnh y, nhưng y lại không phát hiện ra.
Nhìn sườn mặt tuấn dật của y, ngắm nhìn một lúc, thần thái dung mạo nhã nhặn lịch sự, Tuyết Lạc Nhi ôn nhu hỏi:
“Nghĩ gì thế?
Nghe tiếng phục hồi lại tinh thần, Xuyên Dĩnh quay đầu lại nhìn về phía nàng mỉm cười, vừa nhìn về phía hài tử trong lòng nàng:
“Ngủ rồi sao?
“Ừm!
Khuôn mặt Tuyết Lạc Nhi từ ái đưa mắt nhìn hài nhi mập mạp trong lòng, sau đó ngẩng đầu hỏi:
“Gần đây chàng làm sao vậy, luôn cảm giác chàng có tâm sự gì đó?
Xuyên Dĩnh lắc đầu:
“Không có gì, nhớ lại chút chuyện cũ mà thôi.
Tuyết Lạc Nhi ân cần nói:
“Có phải lại có tin đồn gì hay không? Chúng ta có cuộc sống của riêng mình, những lời nói bậy đó đừng để ý làm gì.
Có vài tin đồn ít nhiều nàng cũng biết một chút, nói trượng phu mình dựa vào nữ nhân, ăn bám, tiểu bạch kiểm, đủ loại.
Một vài ngôn từ khó nghe nàng không quá quan tâm, trong lòng nàng cũng biết nếu không phải do thân phận của mình thì cũng sẽ không chiếm được nam nhân này, nhưng chỉ sợ bản thân Xuyên Dĩnh sẽ suy nghĩ nhiều.
Xuyên Dĩnh vẫn lắc đầu:
“Thật sự không có gì, chỉ vì ở chỗ này đã lâu nên đang nghĩ có nên ra ngoài một chuyến hay không.
Tuyết Lạc Nhi mỉm cười:
“Ở mãi một chỗ cũng buồn bực, muốn đi ra ngoài một chút thì cứ đi thôi!
Xuyên Dĩnh ưu nhã cười, đưa cánh tay kéo hai mẹ con vào trong ngực, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566375/chuong-1943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.