Gian phòng không phải vấn đề, trừ hai thầy trò có thể đi vào, người khác đều bị Vô Tướng ngăn cản, đừng nói Chu Kiếm và Vưu Bội Bội, ngay cả Quách Mạn và Nhan Bảo Như cũng không được tới gần, Vô Tướng ngồi ở trên nóc nhà thủ vệ...
“Tốt rồi.
Quỷ Y từ trên cổ Vô Tâm kéo xuống một vật.
Vô Tâm ngồi dậy, sờ sờ vết thương trên cổ, có chút hiếu kỳ nhìn chằm chằm vật trong tay Quỷ Y, một con cóc toàn thân đỏ như máu, đôi mắt màu vàng.
“Sư tôn, này là vật gì? Vì sao có thể giải độc? Trước đây thật giống như chưa bao giờ thấy ngài dùng qua, cũng chưa thấy ngài giải độc như vậy.
“Vật này tên là Thị Độc Huyết Thiềm, có thể hấp huyết lọc độc.
Quỷ Y quơ quơ Huyết Thiềm trong tay.
“Chưa từng thấy a, muốn không? Này là một trong hai kiện chí bảo của vi sư, vi sư còn có một bộ y điển, có thể trị liệu cả quỷ thần, vô cùng diệu dụng, có muốn hay không?
Vô Tâm trố mắt, chợt như cười như không hỏi:
“Vậy tình huống của sư đệ bên kia có biện pháp trị liệu sao?
Quỷ Y nhất thời có phần thẹn quá hóa giận:
“Chuyện đó thì không giống, một tấm vải rách muốn chùm một đám lửa cháy mạnh làm sao được. Việc cứu chữa không phải không có biện pháp, chỉ cần hủy đi một thân tu vi là ta có thể khôi phục được thân thể của hắn rồi, nhưng hắn không chịu. Ta cũng đã tính rồi, nếu thật sự đi tới tình trạng bất đắc dĩ, ta sẽ giúp hắn hủy đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566372/chuong-1940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.