Một hồi lâu sau, Ngưu Hữu Đạo từ từ nói:
“Ta nhớ ra rồi, Viên Cương từng nói với ta, hắn từng khống chế Hạt Hoàng tiến vào sa mạc Vô Biên, ở nơi chìm ngập cát vàng phát hiện ra di tích Phật giáo, lẽ nào vật tiếp dẫn chính là Hạt Hoàng?
Triệu Hùng Ca hơi cân nhắc:
“Chuyện này, bọ cạp khác cũng có thể chui xuống đất, chưa chắc là Hạt Hoàng đâu?
Thấy sắc mặt hắn hơi nghiêm trọng không khỏi hỏi lại:
“Làm sao vậy?
Ngưu Hữu Đạo:
“Ta đang suy nghĩ, nếu thật là Hạt Hoàng, Lữ Vô Song lộ diện ở sa mạc Vô Biên, thậm chí tìm Viên Cương muốn có Hạt Hoàng, sau đó lại cướp Viên Cương từ Thánh Cảnh đi... Lữ Vô Song có phải đã biết chút gì đó không?
Ngẩng đầu hỏi:
“Nội dung trên thủ trát này ngoại trừ các thế hệ thánh nữ và ngươi ra thì có ai đã biết được chưa?
Triệu Hùng Ca lưỡng lự:
“Theo lý thuyết, hẳn là không có?
Ngưu Hữu Đạo:
“Tại sao Ô Thường lại biết tới sự tồn tại của Ma Điển?
Nói tới đây, trong thần sắc của Triệu Hùng Ca có vài phần buồn bã:
“Hắn vốn có dã tâm bừng bừng, một lần thánh nữ cầu nguyện đã bị hắn nghe được, ban đầu thánh nữ cũng không biết chuyện, vẫn là do sau đó Ô Thường lại đòi Ma Điển, tự hắn nói ra. Thánh nữ chết, bề ngoài là bởi vì ta, trên thực tế là bởi vì Ô Thường đòi lấy Ma Điển, bị Ô Thường bức tử.
Thì ra là thế, ánh mắt của Ngưu Hữu Đạo rơi vào quyển trục kim loại, được giải đáp một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566334/chuong-1902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.