Viên Cương không thích hắn nhiệt tình khách sáo như vậy, vung tay lên, trực tiếp bỏ qua hắn.
Ngọc Thương cũng không trách cứ, mặt tỏa ánh sáng cười bồi, dáng dấp kia đã sắp coi Viên Cương là tổ tông, bất quá vẫn thử hỏi:
“Viên huynh đệ xác định điều động Sa Hạt có thể vận người tải vật?
Viên Cương:
“Ta nói rồi, chỉ là thử xem!
“Được!
Ngọc Thương vỗ tay nói:
“Nói được lắm, thử xem, nhất định phải thử một chút.
Quay đầu lại nhìn Độc Cô Tĩnh hò hét:
“Nhanh lệnh người chuẩn bị tửu yến, lão phu phải giúp Viên huynh đệ đón gió tẩy trần!
Hắn thật cao hứng, thật cao hứng, Tần quốc lập quốc là Ngưu Hữu Đạo giúp, không nghĩ tới Tần quốc gặp gỡ phiền phức lại có huynh đệ của Ngưu Hữu Đạo chạy tới hỗ trợ.
“Vâng!
Độc Cô Tĩnh đáp lại, cũng thật cao hứng.
Ai biết Viên Cương ngăn lại.
“Không cần, ta không thích những khách sáo này, trực tiếp nói chính sự đi.
“Ây...
Độc Cô Tĩnh nhìn sư phó.
Ngọc Thương hơi có chút lúng túng, bất quá thời điểm này hết thảy đều là Viên Cương định đoạt, người ta nói cái gì chính là cái đó, vội nói:
“Cũng phải, rượu và thức ăn của Mao Lư Sơn Trang chính là thiên hạ nhất tuyệt, ngự trù trong cung kém xa, Viên huynh đệ chướng mắt cũng bình thường. Được, vậy theo Viên huynh đệ, trước tiên nói chính sự, Viên huynh đệ cứ nói, lão phu rửa tai lắng nghe.
Viên Cương mặt không chút thay đổi nói:
“Bá phụ của Tô Chiếu, nguyên lão bản của Bạch Vân Gian, làm phiền mời đến gặp mặt!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566301/chuong-1869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.