Hắn đang kéo bản vương và hắn đồng thời gánh sự tình này! Không giúp hắn lại không được, bằng thủ đoạn và bản lĩnh của vị này, Hoan Nhi thật muốn gả cho hắn, có thể có ngày sống dễ chịu mới lạ.
Thái Thúc Hùng vứt huyết thư trên tay xuống bàn.
“Sợ là Triệu đại nhân sẽ tới, từng cái từng cái chạy tới, bản vương không chịu nổi, bản vương tạm thời không muốn gặp, chờ người đến đông đủ lại đồng thời gặp a.
“Vâng!
Đào Lược cúi người.
“Lão nô sẽ phân phó người ngăn trở!
Ánh mắt Thái Thúc Hùng nhìn ra ngoài cửa.
“Lan quý phi hẳn đang cao hứng chuẩn bị đồ cưới?
Đào Lược:
“Thật giống như thế.
“Chuyện này hẳn là không thành rồi.
Thái Thúc Hùng liếc nhìn công văn trên bàn, phất tay nói:
“Đi, đi cung của Lan quý phi xem một chút. Đúng rồi, thuận tiện sai người đi Hắc Ngục lấy một phần khẩu cung đến.
“Vâng!
Đào Lược đáp lại, đi theo Thái Thúc Hùng, vừa ra khỏi cửa liền gọi một thái giám đến phân phó.
Nghe hoàng đế đến, Lan quý phi đang bận rộn chọn đồ cưới tranh thủ nghênh tiếp, nụ cười trên mặt không tan.
Thái Thúc Hùng đi dạo ở trong đình viện, đưa tay sờ sờ một rương tơ lụa hỏi:
“Chuẩn bị đồ cưới?
Lan quý phi đi ở bên cạnh cười nói:
“Dù sao cũng là hôn sự của nữ nhi, bệ hạ công vụ bề bộn, nếu như thần thiếp lại không bận tâm thì không ai bận tâm.
“Cũng phải, làm mẹ lẽ ra nên như vậy.
Thái Thúc Hùng gật đầu, hỏi chuẩn bị những gì rồi, sau đó nhìn qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566249/chuong-1817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.