Quản Phương Nghi:
“Này là Đạo gia từ Phiêu Miểu Các tìm hiểu được tin tức?
Ngưu Hữu Đạo than thở:
“Đáng tiếc hắn một phàm phu tục tử, những người kia của Phiêu Miểu Các tự đại, căn bản không để hắn vào mắt. Đương nhiên, cũng bởi vì phong cách hành sự của hắn, không tranh với đời, không chịu bất kỳ dụ hoặc, loại người này không dễ lợi dụng. Có lẽ này cũng là một loại phương thức tự vệ của hắn!
“Lời nói thực sự, nếu hắn dã tâm bừng bừng, ta còn không dám dùng hắn. Chính bởi vì người này không có dã tâm, không màng danh lợi, nên ta nhất định phải kéo hắn xuất sơn!
Vân Cơ bỗng ở bên kia chen vào một câu.
“Đã biết như vậy, ngươi làm sao có thể mời được hắn?
Quản Phương Nghi gật đầu tán thành.
Ngưu Hữu Đạo cười nhạt:
“Ta bảo hắn đến, hắn trốn được sao? Nhanh thôi, chẳng mấy chốc hắn sẽ đến Nam Châu.
Sắp tới Nam Châu? Vân Cơ và Quản Phương Nghi hai mặt nhìn nhau, đặc biệt là Quản Phương Nghi, nàng chưa thấy hắn có động tác gì, làm sao lặng yên không một tiếng động ra tay rồi?
“Thiệu Bình Ba...
Ngưu Hữu Đạo cầm tình báo nhìn nhìn, nói thầm một tiếng, mặt lộ ý cười.
Từ Sa Như Lai trước và sau đó cung cấp một chút tình huống, Giả Vô Quần tuyệt đối là cao thủ, cao thủ tàng mà không lộ mới là cao thủ đáng sợ chân chính.
Trong loạn thế, một nhân tài như thế trốn ở Tử Phủ không xuống núi quá đáng tiếc.
Hiện tại hắn bất tiện ra tay, ngược lại chờ mong Giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566208/chuong-1776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.