Ngưu Hữu Đạo xem xong các lộ tin tức ở trong lầu các bồi hồi, thầm thì.
“Gia hỏa kia đến tột cùng ở chỗ nào?
Quản Phương Nghi ngồi ở sau một đống công văn, tay cầm quả lê nhai nhai, thuận miệng hỏi.
“Ai?
Ngưu Hữu Đạo không đáp ai, nhìn nàng tựa như cười mà không phải cười nói:
“Đoạn thời gian này, Thiệu Bình Ba liên tục ra tay, xác thực là sảng khoái, ta muốn dệt hoa trên gấm, đưa hắn một phần lễ lớn, ngươi cảm thấy thế nào?
“Đại lễ?
Quản Phương Nghi khinh thường, cực kỳ không tin.
“Ngươi có thể dệt hoa trên gấm cho hắn?
“Đưa cho hắn một lão bà!
Ngưu Hữu Đạo nhấc tay chỉ chỉ tình báo, chế giễu nói:
“Thái Thúc Hoan Nhi! Hắn vì Tấn quốc lập xuống công lao hãn mã, đường đường Thất công chúa Tấn quốc, gả cho hắn hòn ngọc quý trên tay Tấn Hoàng, lẽ nào này không phải đại lễ dệt hoa trên gấm sao?
“Thái Thúc Hoan Nhi? Chính là Trần Trường Công...
Quản Phương Nghi phốc một tiếng, phun miếng lê ra ngoài, trợn mắt nói:
“Thật hay giả? Thiệu Bình Ba có thể lấy Thái Thúc Hoan Nhi?
Nàng kinh ngạc, nhưng Ngưu Hữu Đạo chậm rãi cúi đầu, nhìn trên người mình, vì không hề phòng bị, nên người đầy vết bẩn.
Ngưu Hữu Đạo âm trầm, này chỉ là chuyện nhỏ, để hắn đen mặt không phải chuyện nhỏ này, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn nàng, bỗng nhiên quát mắng.
“Ngươi nhìn ngươi hiện tại, ngồi không ra hình dáng, ăn không ra tướng ăn, càng ngày càng càn rỡ, ngươi còn muốn làm gì?
Từ khi đi tới bên này, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566206/chuong-1774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.