Hắn vừa đứng lên, Phó Quân Lan cũng tranh thủ theo dậy, nào dám có chút thất lễ.
Thương Triêu Tông đưa tay, ra hiệu hắn tiếp tục ngồi uống trà, mình thì xoay người rời đi, còn liếc mắt ra hiệu cho Lam Nhược Đình.
Lam Nhược Đình nhìn Phó Quân Lan áy náy xin lỗi một tiếng, cũng đi theo ra ngoài.
Lúc này Phó Quân Lan mới dám vạch nắp ấm trà, bưng uống một hơi.
Nha hoàn trong phòng rất có ánh mắt, quen hầu hạ người rồi, vừa thấy chén trà nghiêng đến góc độ khá cao, lập tức tiến lên hầu hạ, vạch nắp rót nước.
Cho dù là nha hoàn ở vương phủ, Phó Quân Lan cũng không dám khinh thường, tranh thủ đứng lên, liên tục biểu thị cảm tạ.
Nha hoàn hé miệng nở nụ cười, lễ nghi đúng chỗ đáp lời.
“Phó công tử không cần đa lễ, này là nô tài phải làm.
Hạ nhân trong phủ luôn lắm miệng, ai không biết vị này là cô gia tương lai của vương phủ, không thấy Vương gia và Lam tiên sinh tự mình tiếp khách sao, không thất lễ được.
Bên ngoài, Lam Nhược Đình theo đến dưới mái hiên, Thương Triêu Tông xoay người, ghé vào lỗ tai hắn nói thầm một lúc.
Lam Nhược Đình nghe minh bạch, liên tục gật đầu.
“Vương gia yên tâm, ta biết rồi.
Thương Triêu Tông nhanh chân rời đi, Lam Nhược Đình thì bước nhanh vòng về trong phòng khách.
Vừa thấy hắn đi vào, Phó Quân Lan lại tranh thủ đứng lên, Lam Nhược Đình nở nụ cười, liên tục đưa tay ra hiệu.
“Mời ngồi mời ngồi, mời Phó công tử dùng trà.
Phó Quân Lan đứng ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566187/chuong-1755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.