Vẫn là câu nói kia, không có biện pháp!
Không phải mỗi lần đều có vận khí tốt như vậy, không phải mỗi lần hắn trực ban đều có thể đụng phải cửa trận mở ra.
Lần trước lộng vào một tảng đá, sau đó hắn trực ban vẫn không đợi được cơ hội cửa trận mở ra, mãi đến lúc này mới tìm được cơ hội.
Lần này lộng vào càng dễ dàng hơn, đầu tiên là thể tích tảng đá nhỏ, rất tiện ẩn giấu, thứ hai là lần này cửa trận mở ra vào buổi tối, không dễ dàng bị phát hiện, cuối cùng là có kinh nghiệm nha.
Một đường như không có việc gì trở lại chỗ ở, vừa vào cửa liền cấp tốc đóng cửa sổ.
Một tảng đá bỏ đi không thèm để ý, một tảng đá thì thi pháp điều tra, sau đó phát lực phá vỏ ngoài.
Tảng đá vừa vỡ, đồ vật bên trong lấp loé hồng quang làm hắn sửng sốt.
Vô Lượng Quả? Nhìn rõ là cái gì, hắn sợ đến luống cuống tay chân, cuống quýt thi pháp bao trùm đồ vật lại.
Sau đó cấp tốc đến kẽ hở cửa sổ nhìn trộm, quan sát động tĩnh bên ngoài.
Xác nhận không có chuyện gì, tiểu tâm can phanh phanh nhảy loạn mới dần dần bình phục lại.
Lại quay đầu nhìn đồ vật trong chăn, cau mày, Vô Lượng Quả? Này làm sao có khả năng?
Nhưng hắn dám cam đoan bản thân không nhìn lầm, vừa nãy nhìn thấy khẳng định là Vô Lượng Quả, hắn gặp qua Vô Lượng Quả, sẽ không nhìn lầm. Nhưng nghĩ như thế nào cũng không đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566104/chuong-1672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.