Bất quá hắn biết Ngưu Hữu Đạo, biết đã thành tâm bệnh của đại công tử. Lúc trước Ngưu Hữu Đạo kia nhiều lần làm đại công tử tức giận đến nôn ra máu, hiện nay đại công tử tu dưỡng nhiều năm, khí huyết tạm ổn, thế nhưng tại sao lại dính dáng đến Ngưu Hữu Đạo?
Hắn mơ hồ có chút lo lắng, đại công tử ngủ đông nhiều năm, lẽ nào vừa xuất sơn lại phải cùng Ngưu Hữu Đạo giao thủ sao?
Nói thật, đừng nói Thiệu Bình Ba, ngay cả hắn vẫn hầu ở bên người Thiệu Bình Ba, cũng có chút bị Ngưu Hữu Đạo dọa sợ, vừa nghe đến ba chữ "Ngưu Hữu Đạo" liền có chút bỡ ngỡ.
Thiệu Bình Ba ở trên tay Ngưu Hữu Đạo ăn bao nhiêu lần thảm bại, bị làm cho giết huynh thí mẫu, bị Ngưu Hữu Đạo làm tiếng xấu lan xa, thậm chí bị Ngưu Hữu Đạo truy sát suýt chút nữa mất mạng, hắn vẫn hầu ở bên người Thiệu Bình Ba là tự mình trải qua.
Thời điểm nguy hiểm nhất, Thiệu Tam Tỉnh biết Thiệu Bình Ba bị Ngưu Hữu Đạo bức đến mức độ gì.
Hắn luôn rất kính phục bản sự của Thiệu Bình Ba, nhưng đại công tử có bản lĩnh như thế, vẫn nhiều lần bị Ngưu Hữu Đạo đè đánh, còn đánh rất thảm!
Hắn giống như Thiệu Bình Ba, biết Ngưu Hữu Đạo đáng sợ như thế nào!
Lại cùng đối thủ cũ giao phong lần nữa, trong lòng Thiệu Tam Tỉnh rất không chắc chắn, nghe được danh tự kia cũng đã có chút khiếp đảm, thử hỏi:
“Hắn không phải bị vây ở trong Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566094/chuong-1662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.