Quản Phương Nghi chợt hiểu ra, ngắt lời nói:
“Không sai! Vệ quốc và Tề quốc biết rồi nhất định sẽ không bỏ qua hắn, hai nước vận dụng lực lượng quốc gia tới đối phó, sẽ ổn thỏa hơn chúng ta nhiều lắm.
Viên Cương gật đầu.
“Ta liên hệ Huyền Vi, phụ trách bên Vệ quốc. Ngươi quen thuộc Tề Kinh, ngươi liên hệ Hạo Vân Đồ, phụ trách bên Tề quốc. Nhớ kỹ, sự tình này phải bảo mật, tận lực tránh khỏi để người ta biết có quan hệ tới chúng ta, không thể để người Ngũ Lương Sơn biết được.
“Được!
Quản Phương Nghi đáp lại.
Đối với chi tiết nhỏ, hai người tiếp tục bàn bạc, sau khi thương lượng thỏa đáng thì cấp tốc hành sự.
...
Trên thảo nguyên mênh mông, thời điểm mười vạn đại quân đi vội lâm thời nghỉ ngơi, một quan tướng đưa tin bước nhanh tới, hai tay dâng thư cho đại tướng Ba Nguyên Thành, cũng lớn tiếng báo:
“Tướng quân, bệ hạ hạ chiếu! Tây Viện Đại Vương Hạo Vân Thắng và Kim Vương Hạo Khải mưu phản, đang suất lĩnh phản quân vây công kinh thành, kinh thành tràn ngập nguy cơ, bệ hạ lệnh tướng quân hỏa tốc dẫn quân cứu giá!
“Cái gì?
Ba Nguyên Thành đang gặm dê nướng kinh sợ đến mức xương trong tay rơi trên mặt đất, bỗng nhiên đứng dậy, cướp thư tới tay kiểm tra.
Một đám tướng lĩnh ngồi vây quanh bên cạnh đống lửa cũng kinh sợ, dồn dập đứng lên.
Ba Nguyên Thành xem thư xong giậm chân nện ngực nói:
“Đã sớm biết đại vương tây viện không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566076/chuong-1644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.