Lần đầu nhìn thấy dáng vẻ này của nàng, ngược lại làm Tây Môn Tình Không có chút lúng túng, cảm giác có chút bất tiện tới gần.
Trong phòng lặng im một trận, cuối cùng Huyền Vi đứng dậy, rời đi bàn trang điểm, xoay người nhìn về phía hắn.
Dưới ánh đèn, giai nhân diễm như đào lý, thân thể dưới lụa mỏng như ẩn như hiện, cộng thêm mùi thơm trong phòng vừa tắm rửa qua đi, dường như có tác dụng thúc tình, làm Tây Môn Tình Không không dám nhìn thẳng.
“Thủ vệ bên ngoài...
Tây Môn Tình Không vừa mở miệng, Huyền Vi ngắt lời nói:
“Là ta để bọn hắn lui lại.
Tây Môn Tình Không nhíu mày nói:
“Vì sao?
Huyền Vi cười nói:
“Đứng xa như vậy làm gì? Ta không xinh đẹp sao?
Tây Môn Tình Không nở nụ cười.
“Đẹp! Chỉ là chưa từng nhìn qua ngươi như vậy.
Huyền Vi dịch bước, chân thành đi tới.
Bầu không khí ám muội làm Tây Môn Tình Không dường như ý thức được sẽ phát sinh cái gì, cổ họng phát khô, hầu kết nhún nhún.
Huyền Vi đi tới trước mặt hắn, không có tới quá gần, hai con mắt ẩn tình đưa tình biến thành có chút long lanh nhìn chằm chằm Tây Môn Tình Không, chậm rãi nhấc tay, mở ra dây lụa buộc eo, chậm rãi lột ra lụa mỏng trên người.
Bờ vai êm dịu, xương quai xanh tinh xảo, dưới cái yếm là bộ ng.ực đẫ.y đà, vòng eo thướt tha, chân thon dài, da thịt trắng noãn mềm mại.
Tây Môn Tình Không dùng sức dời đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566073/chuong-1641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.