Dám phạm quy cướp bóc ở hoang trạch tử địa, còn ung dung không vội đứng ra làm chứng cho cuộc tỷ thí, điều này đã chứng minh Ngao Phong không phải là người nhát gan không giữ được bình tĩnh. Chuyện trước mắt càng thêm chứng tỏ người này rất có đảm lược.
Sợ nhất là gặp phải đồng đội heo. Năng lực của Ngao Phong khiến cho Ngưu Hữu Đạo càng thêm nắm chắc việc mình làm hơn.
Ngao Phong vừa đến, hai người nhanh chóng tiến vào sâu bên trong hang.
Ngưu Hữu Đạo thấp giọng nói: “Một khi bọn họ phát hiện ra ta, ngươi không cần quan tâm đến ta. Ngươi cứ tấn công ta đầu tiên, cũng đừng hạ thủ lưu tình. Ngươi nhất định phải rũ sạch tất cả.”
Khóe miệng Ngao Phong nhếch lên. Lời này khiến gã cảm thấy yên tâm hơn: “Bên ngoài có người tiếp ứng ngươi sao?”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Đừng quan tâm đến ta. Ta tự có ứng phó, sẽ nghĩ cách để phá vòng vây. Ngươi hãy lo đảm bảo an toàn cho mình, không xảy ra chuyện là được.”
Ngao Phong nói: “Tình huống bây giờ chỉ sợ không cách nào bàn giao lại kỹ càng cho ngươi rồi.” Vừa rồi, gã còn chưa giải thích được bao nhiêu thì đã bị cắt ngang.
Ngưu Hữu Đạo nói: “Ta sẽ tìm cơ hội khác. Không đến mấy ngày, ta sẽ đích thân tiến vào vườn Vô Lượng một chuyến, đến hiện trường điều tra một lần. Đến lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện tiếp.”
Ngao Phong chấn kinh: “Ngươi điên rồi? Ngay cả đệ tử chín thánh cũng không dám tùy tiện ra vào. Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566046/chuong-1614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.