Ba người Hắc Vân nhìn nhau. Con gái mà lại muốn giết cha?
Ngưu Hữu Đạo cũng có chút nhìn không nổi, giơ tay lên, muốn nói rồi lại thôi. Hắn muốn ngăn cản, nhưng nghĩ đây là việc nhà của người ta, cộng thêm Toa Huyễn Lệ cũng không có khả năng gi,ết chết Toa Như Lai. Hắn bỏ tay xuống, tiếp tục ở một bên nhìn xem. Việc nhà người ta thì cứ để người ta xử lý.
Toa Như Lai đứng im bất động, mặc cho con gái bóp thế nào thì bóp. Nhưng nhìn ánh mắt của con gái, còn có gương mặt của ông, tất cả đều hiện lên cảm giác bi thương.
Ông dường như không nghĩ đến con gái của ông lại đối với ông như vậy. Ông đã phí hết tâm tư bảo vệ con gái, nhưng nó lại muốn giết ông?
Cảm giác bi thương phát ra từ chính tâm can, bản thân cứ tận lực khống chế không cách nào diễn tả bằng ngôn từ, cả người giống như gặp phải công kích hủy thiên diệt địa. Hai bàn tay yếu đuối của con gái bóp lấy cổ của ông đối với ông lúc này mà nói, không khác gì công kích tàn khốc nhất, trí mạng nhất.
Sau khi bình tĩnh lại, ông vịn hai tay con gái vuốt xuống phần cổ tay đang bóp cổ của ông, dễ dàng đẩy các đầu ngón tay ra rồi bóp chặt, cố nén bi thương trong lòng, nghiêm giọng nói: “Nha đầu, cha biết tình cảm của con đối với y, nhưng con nên hiểu, ta làm như vậy cũng là bất đắc dĩ. Những gì mà y đối xử với con, tất cả đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566019/chuong-1587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.