“........” Mọi người đều im lặng.
“Haha!” Phù Hoa chợt cười to, cười đến run rẩy, ngón tay nhọn chọc chọc vào vai Ngưu Hữu Đạo: “Đừng quên có thể lần lượt bổ sung đấy nhé. Ngươi dám không tận lực, ngươi cho rằng chín vị kia không tìm được gốc rạ để thu thập ngươi sao? Nếu ngươi muốn làm như vậy, đoán chừng con gà kia chính là ngươi đấy.”
“Haiz!” Ngưu Hữu Đạo than thở: “Nghe tỷ nói như vậy, ta lo lắng chính là việc này đấy. Cho nên, ta có thể có biện pháp nào chứ. Ta nói các vị, bây giờ nghĩ lại cũng vô dụng thôi. Chúng ta nên nghĩ ba ngày sau làm sao mà giao nộp kia kìa.” Tay hắn lại lung lay tờ giấy.
Bất lực, tạm thời cũng chỉ là như thế, mọi người vội vàng cáo từ.
Ngưu Hữu Đạo đưa mọi người ra cửa, chợt gọi: “Toàn đại ca.”
Mọi người lập tức quay đầu lại, Ngưu Hữu Đạo giải thích: “Có chút việc riêng.”
Phù Hoa cố ý nhắc nhở: “Đệ đệ, có biện pháp nào nhớ thương lượng với tỷ tỷ nhé.”
Ngưu Hữu Đạo chắp tay cúi đầu, biểu hiện giống như cầu xin buông tha.
Phù Hoa cười khanh khách, sau đó cùng với người của bốn biển rời đi.
Toàn Thái Phong quay lại phòng, hiển nhiên cũng có tâm tư giống như Phù Hoa, đuổi theo Ngưu Hữu Đạo, thấp giọng hỏi: “Đệ nghĩ ra được biện pháp nào sao?”
“Đại ca suy nghĩ nhiều quá rồi. Mời đại ca ngồi. Vừa lúc ta nghĩ đến một việc, muốn hỏi thăm đại ca một chút.” Ngưu Hữu Đạo ngồi bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565958/chuong-1526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.