Nhưng cũng vì vậy, mọi người có thể xác nhận, Thái Thúc Sơn Thành đã làm chuyện phạm quy.
“Muốn chạy?” Đinh Vệ cười lạnh: “Bất luận chết hay sống, cũng phải bắt cho bằng được.”
Thái Thúc Sơn Thành đã phá được vòng vây bao quanh đỉnh núi, nhanh chóng bay ra khỏi đỉnh núi, phía sau là một đám thành viên Phiêu Miễu Các truy sát.
Két! Một âm thanh bén nhọn vang lên, một con phi cầm cỡ lớn bay lên không trung.
Ngay sau đó, lại có thêm bảy tám con đuổi theo. Hoàng Ban đích thân dẫn đội, chở người đuổi theo hướng Thái Thúc Sơn Thành bỏ trốn.
Đứng trên cao nhìn lại, Huyền Diệu thấy có người đuổi theo đằng sau Thái Thúc Sơn Thành, chết cũng không thả. Mặc kệ Thái Thúc Sơn Thành có trốn đến đâu, đều có một đám người đuổi theo, một đường truy sát không ngừng.
Đinh Vệ vẫn thờ ơ với cuộc truy sát, nhìn cũng không nhìn nhiều, chỉ nhìn chằm chằm Thái Thúc Tầm và Thái Thúc Lập.
Gương mặt hai đệ tử Khí Vân Tông vẫn tràn ngập sự lo lắng. Bán đứng Thái Thúc Sơn Thành, trong lòng bọn họ cảm thấy áy náy vô cùng. Thái Thúc Sơn Thành không chỉ là Trưởng lão của môn phái, lại còn là thúc thúc của bọn họ, làm sao mà chịu nổi chứ?
Tiếng đánh nhau xa dần, có thể thấy được sức chiến đấu của Thái Thúc Sơn Thành rất mạnh. Chỉ có nhiều lần đột phá vòng vây, tiếng đánh nhau mới có thể xa dần như thế.
Thái Thúc Sơn Thành có chạy thoát hay không, thành viên các phái ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565951/chuong-1519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.